CÃI GÌ CŨNG THẮNG - Trang 237

Vọng tưởng thường xuất hiện để tô màu cho phán quyết về những kết quả
mà chúng ta không có khả năng ảnh hưởng.

Anh ấy không thể chết được. Chúng ta không thể thiếu anh ấy.

(Anh ấy đã chết. Họ có thể thiếu anh ấy.)

Thực tế, cái chết là một chủ đề đặc biệt nghiêng về ngụy biện vọng tưởng.
Bản chất vội vã và khinh suất của nó được làm mềm bằng ngụy biện này,
để trở thành thứ gì đó chúng ta cảm thấy chấp nhận được, dù rằng những
vọng tưởng khó có thể trở thành nền tảng căn cứ cho luận điểm của chúng
ta. Boswell khi đến thăm Hume trong cơn hấp hối đã hỏi triết gia này về
kiếp sau:

Liệu việc hy vọng gặp lại những người bạn có khó chịu hay không?

(Ông nhắc đến ba người bạn đã mất gần đây của Hume nhưng sau đó kiên
quyết phản đối ngụy biện này. “Ông ấy nói rằng sẽ rất dễ chịu”, Boswell
thuật lại, “nhưng nói thêm rằng không ai trong bọn họ thích thú với ý tưởng
phi lý đó cả.)

Thời gian, cũng như cái chết, là một vùng đất trong đó những vọng tưởng
thay thế khả năng ảnh hưởng của chúng ta.

Không thể là thứ Sáu được! Tôi chưa học đủ để có thể đỗ kỳ thi.

(Bạn nói sai về ngày và nói đúng về kỳ thi rồi đấy.)

Vấn đề của vọng tưởng là nếu bạn muốn một thứ và những quy luật của vũ
trụ lại mô tả một thứ khác, sẽ xuất hiện một mâu thuẫn quyền lợi cái không
thể được giải quyết theo ý của bạn. Nếu điều này xảy ra, bạn nên dành thời
gian nghĩ ra cách làm thế nào đối phó với kết quả hơn là vọng tưởng rằng
điều gì đó khác sẽ xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.