CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 48

Ông trăng đã bay đến giữa trời.

Chúa làng thấm mệt, lúc này mới cho phép dân làng ra về.

Dân làng lục tục kéo hết lên bờ. Mây cũng lẻn đi theo và bước lên sau

rốt.

Chân Mây vừa chạm bờ thì chiếc cầu dưới hồ bỗng lặn biến đi ngay,

cả ngôi nhà lóng lánh như nạm xà cừ cũng bắt đầu rung rinh và chuyển
động mạnh.

Tuy đang say rượu, chúa làng cũng biết là nguy hiểm đến nơi rồi. Nó

gọi to lên:

- Mây ơi, Mây nè, tao cho mày cái cong vàng, mày cứu tao đi. Mây ở

trên bờ đáp ra:

- Tao không thèm cong vàng của mày!

- Mây nè, tao cho mày nồi vàng vậy, mày cứu tao đi. Mây lại đáp:

- Tao cũng không thèm nồi vàng của mày!

- Mây nè, vậy thì tao cho mày mâm vàng, chiêng vàng, mày cứu tao

chứ? Lần này, Mây im lặng không thèm đáp nữa.

Cả ngôi nhà lúc này đã vỡ tung ra từng mảng chìm xuống đáy hồ. Chỉ

còn thấy các xoáy nước quái ác xoáy tít, rú lên như gió hú. Và màu nước hồ
xanh rợn, sâu thẳm.

Cả tên chúa làng và vợ con nó đã chìm xuống bùn đen.

Mây trở về, nghe theo lời cá sấu già đem tất cả của cải của chúa làng

ra chia cho dân làng nghèo khổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.