CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 56

đủ các hình dáng, đủ các màu sắc, đủ các hương vị, cây to, cây nhỏ, quả
ngọt, quả chua…

Tiêu Ly là người mang cây đến sau cùng nên giống cây của chàng

được xếp ở hàng cuối. Đến sáng ngày thi, Thần Cây râu tóc bạc trắng, tươi
cười từ trên núi cao đi xuống. Thần rất vui mừng vì kỳ thi này tất cả ba
mươi sáu người con của Thần đều đủ mặt và người nào cũng đều mang
những giống cây mới về dự.

Thần Cây dừng lại trước từng giống cây một, nghe từng người dự giải

nói về cái hay, cái quý của giống cây mình mới tạo nên. Thần Cây càng
xem càng vui, nét mặt cứ rạng rỡ lên vì công trình của các con mình.

Nhưng phải đến lúc đứng trước giống cây rất mới lạ, vừa xinh đẹp,

vừa mang đầy tình yêu thương con trẻ của Tiêu Ly, Thần Cây mới ha hả
cười to lên và tuyên bố Tiêu Ly được giải nhất.

Cây ấy là cây chuối ngày nay.

Nhưng tại sao lại gọi là cây chuối thì có lẽ vì lần ấy, hỏi xem cây nào

được giải nhất, ai cũng đáp: Cây cuối! Cây cuối! (tức là xếp ở hàng cuối)
nên sau này đọc chệch ra, tiếng cuối biến dần thành tiếng chuối.

Còn vì sao mà những “bàn tay” chuối đến nay không phải chỉ có năm

ngón, năm quả mà có khi đếm đến hàng chục, hàng hai chục thì điều ấy rất
dễ hiểu: thấy các em ưa thích ăn chuối, nên các bàn tay chuối cứ tự động
sinh thêm ngón, thêm quả cho các em vui lòng. Và đó cũng là một cách cây
muốn tỏ ra mình rất hiểu bụng người đã tạo nên cây. Đó là lòng yêu con,
yêu trẻ của Tiêu Ly, người con út của Thần Cây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.