CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 72

- Không được! Lúc nào quân lính của hắn cũng vây quanh, khó mà

đến gần. Ngọn thương của hắn lại có thể đâm chết người từ rất xa. Các con
cứ bình tĩnh, ta đã có cách khử nó!

Người cha đi vay tiền mua một con bò tơ, mổ thịt rồi lọc lấy năm

mươi cân thịt ngon nhất để vào một cái nia to. Ông lại đi vay ba gánh nếp
trắng, đi xin ba chục quả gấc đỏ, nấu một chục nồi xôi thật dẻo.

Ông đội nia thịt bò tơ đến trước.

Chân ông còn đau, năm mươi cân thịt đội trên đầu không phải là nhẹ.

Ông đội nia đi, mồ hôi vã ra đầy trán. Tên tướng giặc thấy ông đội thịt đến,
mồm cứ nuốt nước bọt ừng ực. Hết nuốt nước bọt ừng ực, hắn lại khoái trá
cười to. Còn người đội thịt thì bấm ruột chịu đựng và nghĩ thầm: “Cho mày
cứ cười rồi mày sẽ biết…”

Tên tướng giặc cười nhận thịt xong quát to lên và giục:

- Còn nong xôi nữa, mày về đội đến đây ngay! Người thày dạy võ lại

về đội nong xôi đến.

Nong xôi to và nặng hơn nia thịt nhiều. Nhưng xôi nấu ngon và nhìn

đẹp quá. Ông đội nong xôi đi đến đâu, ở đó cứ thơm lừng. Mới đi được nửa
đường, mồ hôi ông đã vã ra đầy mặt, đầy người. Đôi chân ông mỗi lúc một
yếu, cứ run lẩy bẩy. Cái cổ cứ như muốn gãy gập lại. Ông vẫn bặm môi,
cắn răng và bắt đầu leo lên đồi. Tuy mệt lử nhưng đôi mắt ông sáng quắc và
lòng ông rất vui. Ông tự nhủ: “Gắng lên! Chỉ cần một lúc nữa, một lúc
nữa…”

Tên tướng giặc ngồi trên cao theo dõi, vừa hả dạ, vừa lo lắng. Hắn

nghĩ: “Thằng này không bị thuốc độc của ta thì khó mà trị được nó. Mà
ngay bây giờ, hắn vẫn là một tay đáng sợ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.