CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 120

toại ý.

Nàng chậm rãi nhấm nháp tách trà, cuộc hội thoại với Robbie khi trên đường
về lại anh được khơi lại trong tâm trí nàng. Milton đã bảo đảm tất cả mọi thứ
em trai nàng nói với nàng. Nhưng cả hai đều có vẻ rất khẩn trương và luôn
tránh né. Họ đã nói thật với nàng đến một điểm nào đó, nhưng đấy không
phải là toàn bộ sự thật.

Thật sự đang xảy ra chuyện kinh thiên gì thế?

Có lẽ nàng đã tưởng tượng ra mọi thứ. Cuộc sống giống như một con chuột
chũi trong đường hầm dưới lòng đất đã không giúp ích gì. Đây là hộ khẩu
thường trú của nàng, lúc xưa khi nàng mới mướn nó ngay sau khi nàng rời
khỏi mái nhà và dưới sự bảo vệ Cardvale, nàng đã rất vui mừng. Giá nó rẻ
mạc và nó đủ rộng để chứa những đồ nội thất của mẹ nàng.

Nhưng điều tốt nhất chính là căn phòng này có một lối cửa dẫn ra bậc thang
lát đá để trực tiếp đến phố Henrietta. Nơi này được yên tĩnh và riêng tư, và
việc đi lại của nàng sẽ không bị ai chú ý, quan tâm.

Hiện giờ chính là vì nó lại quá gần với con phố để được thoải mái [có vẻ
nguy hiểm]. Không nghi ngờ rằng lại là sức tưởng tượng của nàng đã bắt đầu
giở trò, nhưng nàng đã bắt đầu nghe thấy tiếng bước chân muộn trong đêm,
tới lui trên những bậc thềm đá bên ngoài. Nàng bị mất bình tĩnh đến nỗi phải
để một ngọn nến thắm sáng trước lò sưởi khi nàng ngủ, hy vọng rằng ánh
sáng có thể xua đuổi kẻ xâm nhập.

Tay nàng giật nảy. Giờ nàng lại nghe thấy chúng, những tiếng bước chân
xuống cầu thang của nàng.

Có một tiếng gõ cửa. "Ellie?" Là giọng nói của bà chủ nhà nàng. "Có một
quý ông muốn gặp cô. Là luật sư của cô."

Nàng đặt tách trà xuống và hít không khí vào lòng phổi nàng. Theo đà này,
nàng chắc sẽ phải bị vào Bedlam [nhà thương điên được nổi tiếng qua tác
phẩm Rebel Angels của Libba Bray]. Đứng lên, nàng vội vã đến mở khóa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.