CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 122

Charles là một. Cardvale là hai. Tất cả điều đó sang một bên, chàng biết rằng
nàng có được một khoản tiền lớn để tùy ý sử dụng trước khi nàng rời Paris.

Chàng bắt gặp ánh mắt không phòng ngờ trong mắt nàng và đã nhìn thấy một
thứ gì đó chàng đã không bao giờ ngờ đến. Nàng trông thật tả tơi.

Như thể đọc được tâm trí của chàng, nàng thẳng lại đôi vai và nâng cao chiếc
cằm. "Tôi mới vừa khỏi cảm," nàng nói, sau đó đưa tay vào trong túi lấy ra
chiếc khăn mù soa để hỉ mũi.

Chàng ôn tồn nói. "Cô đã nên bảo với tôi ngay tại Paris rằng cô là ai. Tôi đã
có thể giúp cô, Ellie, cả cô lẩn Robbie. Tôi không biết tại sao tôi đã không
nhận ra cô."

Nàng đã phải hỉ mũi thêm một lần nữa. "Cảm ơn anh, nhưng chúng tôi không
cần sự giúp đỡ của anh. Chúng tôi có thể tự lo liệu."

Cảm xúc mềm mỏng hơn của chàng đã bốc hơi. "Ồ phải, tôi có thể thấy được
cô tự lo cho mình tốt đến ngần nào. Đã xảy ra chuyện gì với số tiền cô có tại
Paris? Rõ ràng là cô đã không dùng nó cho bản thân cô, vậy thì cô đã … ah,
chắc phải là Robbie. "

Gương mặt nàng thắt lại. "Anh không phải là luật sư của tôi. Tôi không nợ
anh lời giải thích nào. Và tại sao anh lại có mặt ở đây?”

"Chúng ta hãy ngồi xuống?"

"Không được, cho đến khi tôi biết lý do tại sao anh đến đây."

Giọng điệu của nàng đã không khiến chàng đỡ bực tức. Cụt ngủn như nàng,
chàng đáp: "Tôi đến đây thể theo yêu cầu của Ngài Charles Stuart. Ông ấy
yêu cầu tôi can thiệp thay mặt em trai của cô.” Chàng rút một lá thư ra từ
trong túi. "Bức thư của Ngài Charles sẽ giải thích tất cả mọi thứ."

Chàng giữ bức thư trên cao, ngoài tầm với của nàng. "Bây giờ chúng ta có thể
ngồi xuống chứ?"

Nàng nổi cáu khi chàng tóm lấy khuỷa tay nàng và đưa nàng ngồi vào một
chiếc ghế. Chỉ khi cả hai đều ngồi xuống chàng mới giao bức thư cho nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.