CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 124

trong vụ án, và nếu tất cả đều tiến triển tốt đẹp, lời khai đã được công chứng
do tôi gửi cho Ngài Charles sẽ rửa sạch tội danh của em trai cô."

Nàng lặng lẻ nói: "Anh sẽ không đưa cậu ấy trở lại Pháp chứ?"

"Tuyệt đối là không. Tôi hứa với cô."

Khi nàng lại sụt sịt, chàng với tới để nắm lấy đôi bàn tay của nàng. "Không
có cần thiết phải lo lắng như thế," chàng bảo. "Robbie sẽ có được sự bảo hộ
của tôi, cô hiểu không?"

Nàng gật đầu, nhưng vẫn chớp chớp mắt.

Chàng nhìn đôi tay của nàng và cau mày. "Cô đang lạnh như băng."

Nàng cố rút tay nàng ra. "Đó là lỗi của tôi. Tôi để cho ngọn lửa cháy quá
thấp. Nếu anh cho tôi một giây lát, tôi sẽ đổ đầy thùng than."

"Than được chứa ở đâu?"

"Tất nhiên là trong hầm than." Nàng có vẻ cau có. "Nó không có gì là khó
khăn."

Chàng biết rằng cái hầm than sẽ nằm tại một trong những ngôi nhà bên ngoài
vườn và đã chuẩn bị để tự đi nhưng chàng lại có một ý tưởng tốt hơn. Chàng
muốn đưa nàng ra khỏi ngôi nhà chật chội sầu thảm này đến một nơi có ánh
sáng và được ấm áp, một nơi mà họ có thể có một ít thức ăn và một ly rượu đi
kèm.

Chàng đứng dậy. "Có một quán trọ chỉ ngay đường Oxford, quán Windsor
Arms. Nơi đó vừa ấm áp lại thoải mái và chỉ là một đoạn cuốc bộ ngắn ngủi.
Chúng ta có thể đến đó nói chuyện."

Khi nó có vẻ như nàng sắp sửa tranh cãi, chàng bèn nói thêm: "Tôi thấy đói,
Ellie ạ. Thực tế là đói rung. Và tôi không cho rằng cô có sẵn rượu mạnh trong
nhà. Bia cũng được."

"Chắc chắn là không!"

"Ngay cả rượu thuốc brandy cũng không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.