CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 123

Nàng phá vỡ con dấu và bắt đầu đọc. Trước khi nàng đọc hết bức thư thì mặt
nàng trắng như sáp.

"Sao?" chàng cuối cùng nói.

Nàng đang nhìn chằm vào bức thư ngây dại. Tiếng nói của nàng rất yếu. "Tôi
biết Robbie đã vướng phải một chút rắc rối, nhưng tôi chưa bao giờ tưởng
được một chuyện như thế này." Nàng nhìn lên chàng. Sắc huyết đã trở lại trên
đôi má nàng và nàng nói thật cương quyết: "Đó không phải là sự thật! Nó
không thể! Robbie không có cái ác tâm để tổn thương bất cứ ai. Cậu ấy là
một cậu bé tốt." Giọng nàng bắt đầu mếu máo, nhưng nó đã không ngăn
nàng. "Ngài Charles nói rằng bằng chứng cáo tố cậu ấy chỉ à gián tiếp.
Nhưng tôi cho rằng họ nên đi nơi khác để tìm kẻ sát nhân của họ!"

"Tôi xin lỗi. Tôi cần phải có nhận ra em trai của cô đã không kể mọi thứ với
cô."

"Không có gì để kể! Cậu ấy là vô tội."

"Tôi tin cô. Ngài Charles cũng vậy. Chúng tôi không phải kẻ thù của cô.
Chúng tôi muốn giúp cô."

Nàng đưa bức thư lên và đọc nó một lần nữa. "Cô diễn viên," nàng nói. "Giờ
tôi đã nhớ. Họ đã tìm kiếm người yêu của cô ta." Nàng ngướt mắt nhìn vào
mắt của chàng. "Người đó không thể là Robbie."

"Cô có chắc chắn không?"

Không. Nàng không chắc chắn về bất cứ điều gì ngoại trừ việc em trai nàng
không phải là một kẻ sát nhân. Nàng nói: "Ngài Charles nói rằng anh sẽ giải
thích những gì cần phải làm. Ông ấy có ý gì?”

Chàng hơi chuyển mình, nhít người về phía trước ghế. "Tôi phải gặp Robbie
và lấy khẩu cung của cậu ta, một tờ khẩu cung sẽ được luật sư tôi công
chứng. Trong khi đó, Ngài Charles sẽ tự điều tra về cái chết của Louise
Daudet. Hiện giờ thì Robbie không phải ra tòa. Có những kẻ tình nghi khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.