CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 159

Giờ nàng cảm thấy có tội. Nàng luôn cảm giác một chút khinh khi Cardvale
vì ông không dám đứng lên kháng cự phu nhân ông. Nàng đã bắt đầu thấy
rằng ông đã quá rộng rãi đến mức thật quá dễ dàng để lợi dụng ông.

Nàng đáp lại áp lực trên tay đang nắm chặt của ông. "Cảm ơn ông, Cardvale,
nhưng ông đã có ấn tượng sai lầm về cuộc hôn nhân của tôi với Jack." Nàng
muốn xóa đi ánh mắt lo lắng từ đôi mắt của ông, vì vậy nàng đã nói quá sự
thật. "Tôi nghĩ rằng tôi đã yêu anh ta từ khi tôi là một cô gái dậy thì và anh ta
là học sinh của cha tôi. Tôi không thể tin được tôi may mắn như thế nào. "

Trong lúc bốc đồng, nàng hôn lên má của ông. Ông nhìn có vẻ ngạc nhiên,
nhưng không quá kinh ngạc. Ông vỗ nhẹ vai nàng, chúc mừng nàng thêm một
lần nữa về vận tốt của nàng, và rời khỏi.

Nàng vẫn đứng trong hành lang chìm đắm trong suy nghĩ. Nàng nghĩ
Cardvale nhìn không được khỏe lắm. Sống với Dorothea khiến ông bệ rạc
hẳn đi. Trước khi ông kết hôn, ông được xem là một giải thưởng trên thị
trường [hôn nhân]. Một người đàn ông đẹp trai trẻ tuổi và có phong tước nên
được tha thứ vì bản chất yên tĩnh và bảo thủ của mình. Đã qua bao nhiêu năm
rồi mà nàng chưa được nghe tiếng ông cười.

Nàng đã nên giữ liên lạc với ông ta, bỏ mặc Dorothea. Đó là những gì mẹ có
lẽ đã làm được. Ông có vẻ... cô đơn.

Thở dài, nàng quay về phía cầu thang. Jack đang nhìn nàng từ băn công, bàn
tay nắm thành lan can. Chàng không một chút nét cười.

"Cardvale đã muốn gì?" Chàng hỏi khi nàng đi đến gần chàng.

"Oh, chỉ quan tâm và lo lắng đến lợi ích của em." Nàng mỉm cười để làm nhẹ
bầu không khí.

Jack không mỉm cười. Chàng nắm lấy tay nàng quàng vào khủy tay của
chàng: "Quá muộn rồi," chàng nói. "Em đã có anh để quan tâm và lo lắng đến
lợi ích của em, và không phải chỉ riêng của em mà còn của Robbie nữa. Đừng
bao giờ quên điều ấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.