CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 179

là một cuộc phiêu lưu để tự hào trong một đoạn thời gian dài về sau.

Ngoại trừ chuyện tất cả mọi thứ đã không được như ý.

"Cho anh biết về Milton," chàng nói. "Cậu ấy có một khoản tiền kha khá để
tùy thời sử dụng không?"

"Hầu như không. Cậu ta xuất thân từ một gia tộc giáo sư đại học, và một
ngày nào đó cậu ấy cũng sẽ là một giáo sư. Họ không làm nhiều tiền."

"Cậu ấy không có đi đánh bạc với em sao? Ý anh là tại Luân Đôn."

"Không. Cậu ấy là một Fellow và đã có bài vở của học sinh để chấm đêm
đó."

Jack đã rất ấn tượng. Một Fellow là một học giả xuất sắc và được trả tiền thù
lao để dạy học sinh học kém. Họ có thể tùy ý đến và đi. Một số Fellow sống
tại trường đại học và một số thì không. Tất cả bọn họ đều có dư dả thời gian
để theo đuổi các nghiên cứu riêng của họ. Một chuyến đi đến Paris, chàng
cho là, cũng có thể được mô tả như là học hành nếu có ai muốn chọn từ ngữ
cẩn thận một chút.

Chàng đã nghĩ ra một việc gì khác. Chàng có thể thấy lý do tại sao Milton đã
bị thu hút bởi Ellie. Có bao nhiêu phụ nữ có thể đàm luận một cách thông
minh về một dạng động từ được sử dụng như danh từ và và tỉnh từ dùng như
danh từ? Và có bao nhiêu người đàn ông lại quan tâm đến điều này?

Chàng cố nhịn cười. "Vì vậy, em đã chi trả mọi thứ?"

Robbie gật đầu. "Chúng em là bạn. Em muốn cậu ấy đi với em."

"Và, không có nghi ngờ rằng đã lãng phí số tiền dành dụm nho nhỏ trên
người ô-rất-đáng-ngưỡng-mộ Cô Daudet." Nếu giọng nói của chàng có vẻ
khắc khe. Đó là vì chàng suy nghĩ dùm cho Ellie và các nguy cơ nàng đã phải
gánh chịu để giúp em trai nàng.

"Chuyện không phải như vậy," Robbie phản đối. "Louise không bao giờ yêu
cầu một điều gì."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.