CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 184

Jack đã sắp mỉm cười. Không nghi ngờ cậu trẻ Milton nghĩ rằng bất cứ ai hơn
ba mươi đã có một chân vào hòm. "Cô ta có phải lớn tuổi như tôi?"

"Lớn hơn một hai năm, tôi nghĩ."

"Cảm ơn cậu. Bây giờ, chúng ta hãy trở lại với những đã xảy ra đêm đó, được
không? Cậu đang ở sân chờ Robbie. Chuyện gì đã xảy ra sau đó?”

Jack hình dung mỗi bước khi Milton kể lại nó. Đêm đó là một đêm lạnh cóng
và Milton đã trốn ở phía sau một cột trụ trong dãy cửa hàng để tránh gió. Cậu
ta chỉ đứng đó được vài phút khi Robbie chạy ra khỏi nhà hát.

"Anh có thấy bất cứ ai đã rời nhà hát trước đó không?" Jack sắt bén hỏi.

"Không ai mà tôi có thể nhận ra. Có lẽ có một vài người lao dịch. Tôi không
thể chắc chắn. Có những ngỏ ra khác phía bên kia tòa nhà. Kẻ giết người có
thể đã bỏ đi bởi một trong những ngả ấy."

Một sự im lặng kéo dài trước khi cậu ta tiếp tục. "Robbie nói Louise đã chết.
Toàn thân cậu ấy đẩm đầy máu. Tôi không thể bỏ mặc cậu ta. Bên cạnh đó,
tôi biết nhà chức trách sẽ nghĩ gì, rằng đấy là một uyên ương tranh chấp và
Robbie đã dựt con dao khỏi tay Louise sau khi cô ấy đâm cú đầu tiên. Sau đó
cậu ta đâm cô đến chết.

Tôi không tin vào chuyện đó cho dù chỉ là một giây lát, vì vậy tôi đã mang
cậu ta khỏi nơi đó nhanh chóng như tôi đã có thể. Không ai để mắt đến chúng
tôi. Đối với bất cứ ai đang dòm ngó, Robbie cũng giống như một những
người ăn mừng năm mới mà đã uống quá chén. Tôi đã đưa câu ta ra khỏi sân,
thuê một cỗ xe ngựa, và mang cậu ấy đi. Ngày hôm sau tôi đưa cậu ấy đến
bác sĩ."

"Thế còn con dao đã đâm chết Louise?"

Milton lắc đầu. "Tôi không biết gì về nó."

"Tôi hiểu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.