CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 268

Tiếng nói của chàng càng lớn hơn. "Vậy còn phu quân của em? Em đã nên
đến tìm anh trợ giúp."

"Anh đã không có mặt. Hơn nữa, em không dám chắc rằng anh sẽ giúp đỡ
em."

"Đấy chình là điều anh muốn nói!” Trong lúc vô ý thức, chàng nhích người
đến gần nàng và họ đã đối mặt và kình nhau. “Anh nói rằng em đã không
được dạy dỗ và toàn bộ sự bất hạnh này đã chứng minh điều đó. Anh là phu
quân của em, người mà nên có được tất cả sự chú ý và quan tâm của em cho
những yêu cầu và mong muốn của anh, nhưng anh lại không hơn gì là một cái
trụ cửa [không đáng một đồng xu]."

Nàng chảnh mũi lên trời. "Ồ, không phải là một cái trụ cửa, Jack à. Nói đúng
hơn là một cái chuông cứ liên tục ù vang trong tai em."

Chàng chậm rãi hạ khuôn mặt chàng xuống đối mặt nàng. "Có thể em đáng bị
như thế."

Cô luôn luôn nghĩ rằng đôi mắt chàng là màu sô cô la đậm. Đây là lần đầu
tiên, nàng lưu ý đến những đốm màu hổ phách lờn vờn trong chiều sâu thẳm
của chúng, những đốm mà đang lóe sáng một cách nguy hiểm, biến đôi mắt
của chàng thành một sắc nhạt hơn.

Nếu chàng đã cố đe dọa nàng, thì nó đã không có hiệu quả gì. Nàng hất cằm
nàng lên. "Anh đã không cấm em đi đến nơi của Alice."

“Bởi vì em chưa từng hỏi bao giờ.”

“Và hiện giờ anh biết lý do vì sao rồi đấy!”

Nàng lấn qua khỏi người chàng, nâng ngọn nến từ trên bàn, và rầm rập tiến
vào phòng ngủ của mình. Sau khi đặt ngọn nến bên trên lò sưởi, nàng đi đến
chiếc va li và bắt đầu thu xếp mọi thứ ra. Chàng quan sát nàng từ cánh cửa
đang mở.

Đã tìm thấy thứ nàng muốn, nàng mang nó rầm rập đi ngang phòng rồi tiến
vào phòng của Alice. Một giây lát sau, nàng đã trở lại. Chàng vẫn còn chôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.