CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 37

Ánh mắt của ông giám đốc chậm rãi đánh giá nàng, rồi hơi phát sáng với ánh
cảm kích. Đôi mắt giàu kinh nghiệm của ông đã tổng kết rằng nàng là một
quý bà có dư tiền để đốt. Để củng cố ấn tượng đó, nàng mở chiếc xách tay
nhỏ của mình để ông ta có thể nhìn thấy những tờ giấy bạc. “Tôi có năm ngàn
franc [tiền Pháp] ở đây nếu ông muốn đếm,” Nàng nói: “Và em tôi có một lá
thư tín dụng từ ngân hàng của chúng tôi ở Luân Đôn”.

Nàng có năm ngàn franc, nhưng lại không có lá thư tín dụng kia. Đấy chỉ là
trò vặt vảnh của nàng. Nếu thật không may mắn và nàng bị thua hết số vốn
trong túi, nàng sẽ bỏ cuộc. Nhưng điều đó chưa từng xảy ra bao giờ.

Ông giám đốc mỉm cười và gật đầu: “Bà thích chơi trò chơi này đây, thưa
bà?”

“Bài kíp-bi [cribbage],” nàng nói ngay lập tức. “Tôi được người khác nói là
tôi chơi rất giỏi.” Nàng nhìn lên Milton, người mà gật đầu xác nhận việc nàng
vừa khoe khoang. Không có điều gì mà một ông giám đốc thích hơn là một
con bạc háo hức. Những con bạc càng háo hức càng là những vụ đào khoét
được thêm dễ dàng.

“Thì là kíp-bi vậy,” ông ta nói.

Vẫn tươi cười rạng rỡ, ông ra hiệu cho nàng tới cái bàn dành cho hai người.
Người điều khiển là một gã đàn ông sẽ đấu với nàng, đã ngồi sẵn đấy đợi.
Trong khi nàng an vị, nàng nhìn lên Milton. Cậu biết cậu cần phải làm gì.
Cậu phải để ý phía sau nàng để không ai có thể nhìn lén các là bài trong tay
của từ sau lưng.

Sau khi tấm bảng kíp-bi và các con chốt được bày ra [không biết đánh bài
kiểu này như thế nào – nên viết sao dịch vậy thôi – Vy], ông giám đốc, người
sẽ giám sát cuộc chơi, đã trao cho người điều khiển một bộ bài mới. Mọi thứ
được thực hiện một cách nhã nhặn và văn minh. Không ai nghĩ những quý
ông nhìn có vẻ tử tế như thế lại đi lừa đảo, trừ phi họ cũng có một Cậu Ted
khiến cho họ khôn ra với đường lối của thế nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.