“Thế Ellie đâu?”
Giọng điệu gắt gỏng của Jack khiến Robbie ngỡ ngàng
“ Ellie “ Jack quát. “ Cô ấy đâu rồi “
“ Em không biết. Chị ấy vừa đi ra ngoài với Coates rồi”
Jack lao ra cửa chỉ với 2 bước chân “ Coates!” chàng hét. “Coates “
Nàng chạy dọc hành lang và cố không để bị kéo lại. Không có chút ánh sáng
nào dẫn đường cho nàng, trừ đốm sáng heo hắt phát ra từ bên ngoài cửa sổ
tầng hầm, nhưng đó không cũng không phải là ánh sáng. Nó chỉ đơn thuần là
nơi đỡ tối hơn.
Nàng vui vẻ tiếp nhận bóng tối. Điều đó có nghĩa là cây nến của hắn cũng đã
tắt. Nếu nàng không thể nhìn thấy hắn thì hắn cũng không thể thấy nàng. Nếu
điều tồi tệ nhất xảy ra, nàng có thể trốn ở phòng có thể dẫn đi nhiều hướng
khác nhau. Nàng ước mình đã dành nhiều thời gian hơn với những người hầu
để tìm hiểu những bí mật của nơi này. Một số phòng thông sang nhau, nhưng
nếu nàng trốn vào cái phòng không dẫn đến đâu, nàng sẽ bị nhốt.
Việc cố lao tới hành lang làm nàng thở hổn hển. Một bên hông nàng đau rát
vì chạy. Nhưng nàng không bận tâm, nàng tựa mình vào cánh cửa. Không có
chìa khóa.Thốn thức, nàng vắt óc suy nghĩ. Họ sẽ để chìa khóa ở đâu nhỉ?
Nàng bớt hoảng loạn khi nàng nhớ ra chiếc chìa khóa luôn luôn được treo
trên cái móc trên khung cửa.
Nàng mò mẫm quanh căn phòng và cũng tìm thấy, nhưng trong lúc vội vã,
nàng làm rơi chiếc chìa, nó trượt vào fòng giặt ủi.
Nàng tiếp tục tìm, nàng quỳ xuống, năm đầu ngón tay rờ rẫm. Không thể nhìn
thấy chiếc chìa khóa rơi ở đâu. Vì nàng quá tuyệt vọng nên hành động của
nàng đã có phần bất cẩn
Khi nghe thấy tiếng động ngoài hành lang, nàng hoàn toàn im lặng. Hắn đang
đi về phía nàng, vừa mở cửa, vừa nói.