CẠM BẪY HÔN NHÂN- SỰ TRẢ THÙ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 1045

Trên một chiếc xe khác, trong lòng Duyệt Duyệt đột nhiên nhói lên, vô

thức nắm lấy cánh tay Cố Thịnh “Thịnh, em cảm thấy có chút không ổn,
anh lái chậm nữa đi, em đã không nhìn thấy xe của các con rồi.”

Trên mặt cô tràn ngập lo lắng, trái tim đập loạn xạ không ngừng, trong

lòng có một loại dự cảm bất an vô cùng.

“Được… được, em bình tĩnh, anh đang lái chậm lại rồi.” Cố Thịnh

không cho rằng sẽ có chuyện phát sinh, chỉ là anh đã thả tốc độ chậm lại rồi
mà một lúc sau mãi vẫn không thấy bóng dáng xe của bọn trẻ theo sau,
nháy mắt trong lòng cũng trở lên lo lắng.

“Làm sao đây? Sao vẫn chưa nhìn thấy xe của các con?” âm thanh của

Duyệt Duyệt lộ ra sự nghẹn ngào, vừa rồi cô không nên cho phép các con
ngồi ở xe khác.

“Duyệt Duyệt đừng mất bình tĩnh, sẽ không có chuyện gì đâu.” Cố

Thịnh nhíu chặt lông mày, cũng không muốn biểu lộ quá nhiều sự lo lắng.
Vì không muốn cô lo lắng hơn nữa, anh lấy điện thoại ra gọi cho tài xế, gọi
rất lâu đều không có người nghe máy. Giờ phút này trái tim anh như thắt
lại, ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, lập tức quay đầu xe.

Duyệt Duyệt theo bản năng cấu chặt vào đùi mình, móng tay gần như

đâm vào thịt, cô cắn chặt môi, không cần hỏi gì cả, vừa rồi nhìn hành động
của anh thì đã biết nhất định là đã xảy ra chuyện rồi. Cả người cô như bị
buộc chặt cứng ngắc lại, cô không cho phép hai con xảy ra bất kì chuyện
gì!

“Duyệt Duyệt, đừng làm thương bản thân, yên tâm anh nhất định

không để các con có chuyện gì hết.” nhìn thấy hành động tự hành hạ bản
thân của cô, anh thương tiếc nói, càng tăng tốc độ, không bao lâu sau,
chuông điện thoại reo, anh nhấc máy ngay lập tức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.