Cô chỉ có thể tự cứu mình, Tả Tình Duyệt trấn định lại, trên mặt trồi
lên vẻ tươi cười, "Anh đừng như vậy, anh buông tôi ra, chúng ta cùng đi
một chút?"
"Đi một chút?" Người đàn ông nở nụ cười bỉ ổi, cái hắn muốn cũng
không phải là đi một chút, hắn cũng không muốn buông tay cô ra, nhưng nụ
cười của Tả Tình Duyệt làm cho hắn có chút thư giãn. Tả Tình Duyệt thấy
hắn không buông tay, liền lôi kéo tay của hắn hung hăng cắn. Giây tiếp
theo, người đàn ông kêu đau, Tả Tình Duyệt vừa được tự do lập tức co
cẳng chạy.
"Con nhỏkhốn kiếp, chờ tao bắt được mày, xem mày chạy thế nào!"
Người đàn ông thẹn quá thành giận, người phụ nữ này nhìn như vô hại, lại
dám cắn mình!
Tả Tình Duyệt trong lòng khẩn trương không dứt, cảm giác được
người đàn ông phía sau hướng mình đuổi theo, cách mình càng ngày càng
gần.
"Con nhỏ thối tha kia!"
Đang lúc Tả Tình Duyệt cho là mình sắp bị hắn ta bắt được, cả người
lại tiến vào một lồng ngực rộng rãi, giương mắt, đột nhiên nhìn thấy một
khuôn mặt đang tức giận……