"Tôi tới tìm Thịnh." Tôn Tuệ San cố ý nhấn mạnh chữ ‘Thịnh’, giống
như muốn khoe khoang cái gì.
Tôn Tuệ San nhìn cô ta từ trên xuống dưới đánh giá một lần, y phục
bó sát người để lộ ngực, nhìn thoáng qua cũng biết mục đích cô ta tới tìm
Cố Thịnh, cô ta tới câu dẫn anh chứ gì! Khóe miệng nâng lên một chút ý
cười, "Tổng giám đốc ở bên trong chờ cô!"
Người phụ nữ này cô hoàn toàn khinh thường, kẻ địch của cô chỉ có
một, đó chính là Tả Tình Duyệt, những người phụ nữ khác cô đều không để
vào mắt.
Huống chi, tổng giám đốc hiện tại đang mong đợi Tả Tình Duyệt, dựa
vào sự hiểu biết của cô đối với anh. Nếu nhìn thấy người đến không phải
Tả Tình Duyệt, mà là người phụ nữ khác, vậy người phụ nữ kia cũng nên tự
cầu phúc đi!
Nhìn tôn Tuệ San vung vẩy vòng eo, phong tình vạn chủng đẩy cửa
phòng làm việc của Tổng giám đốc, thư kí Trần khóe miệng nâng lên một
chút ý cười, trong mắt lại lạnh như băng. . . . . .
Mà lúc này ở lầu dưới, một người phụ nữ đang vội vã từ trên xe taxi
xuống. Ngước nhìn tòa nhà Cố thị, Tả Tình Duyệt trong lòng có chút khổ
sở, không nghĩ tới cô cuối cùng không phải là bị Cố Thịnh tìm được, mà là
chủ động tới cửa.
Cô biết mình nếu như bước chân vào cửa ngày hôm nay, nghĩa là một
lần nữa cô lại bước chân vào lãnh địa của ác ma. . . . .