Tả Tình Duyệt trong lòng nóng nảy vạn phần, cô lại không thể vứt bỏ,
vừa lúc nhìn thấy thang máy cách đó không xa, trong lòng rét run, thừa dịp
tiếp tân không để ý, nhanh chóng vọt vào, trực tiếp nhấn phím lên lầu cao
nhất.
Tiếp tân phát hiện ra đã đuổi theo không kịp, nhưng nghĩ mình để
người khác quấy rầy đến tổng giám đốc, nói không chừng cô sẽ lập tức bị
đuổi việc, nghĩ tới nghĩ lui, vội bấm điện thoại phòng thư kí.
"Tôi biết rồi, chuyện này để tôi xử lý!" Thư kí Trần nhận được điện
thoại, nhàn nhạt phân phó, nụ cười nơi khóe miệng càng lúc càng lớn. Tôn
Tuệ San đã đi vào phòng làm việc của tổng giám đốc hơn mười phút rồi,
cũng không thấy tổng giám đốc đem cô ta đánh văng ra ngoài, hiện tại đến
gây chuyện, vừa đúng hợp ý của cô!
Thang máy tới lầu cuối, Tả Tình Duyệt vừa đi ra khỏi thang máy, liền
đối mặt với ánh mắt của thư kí Trần.
"Tổng giám đốc phu nhân?" Thư kí Trần không nghĩ tới sẽ là Tả Tình
Duyệt, giật mình nhìn cô.
Tả Tình Duyệt lễ phép cười, "Xin chào, tôi tới tìm Cố tổng, anh ấy. . . .
. ."
Thư kí Trần nhanh chóng phản ứng kịp thời, nghĩ đến người phụ nữ
trong phòng làm việc của tổng giám đốc, trong lòng có chút ác ý, nhưng
trên mặt lại lập tức làm ra vẻ lo lắng, ánh mắt tránh né, "Bà Tổng, Tổng
giám đốcanh ấy. . . . . ."
Thư kí Trần nhìn phòng làm việc của tổng giám đốc một chút, mập mờ
nói, "…Có khách!"
Tả Tình Duyệt trong lòng ngẩn ra, lập tức hiểu là chuyện gì xảy ra, có
khách? Không phải là phụ nữ chứ? Chóp mũi tràn vào một tia chua xót,