"Vậy sao? Vậy tôi ở một bên chờ anh ấy."
Thư kí Trần khẽ cau mày, chờ? Đây cũng không phải là ý muốn của
cô, cô muốn là Tả Tình Duyệt có thể đẩy cửa vào. Hiện tại cô ngược lại hi
vọng người phụ nữ mới vào phòng kia có thể thành công câu dẫn được Cố
Thịnh, vừa đúng khiến Tả Tình Duyệt đi vào bắt gặp một màn này!
Cô đang suy tư phải làm thế nào chế tạo cơ hội cho Tả Tình Duyệt đi
vào thì điện thoại nội bộ lại vang lên. Thư kí Trần cầm điện thoại lên, còn
chưa kịp hỏi đối phương, chỉ nghe thấy điện thoại đầu kia truyền đến thanh
âm Cố Thịnh.
"Để cho cô ấy vào đi!" Cố Thịnh nhìn xuyên qua mặt tường thủy tinh
thấy bóng dáng ngoài kia, khóe miệng nâng lên chút ý cười, rốt cuộc cũng
chịu đến!
"Thịnh. . . . . ." Đã cởi áo bó sát người ra, thân thể dán chặt Cố Thịnh
không ngừng trêu đùa anh. Tôn Tuệ San trong lòng không vui, cô còn
không có câu dẫn thành công, sao lại hi vọng người khác tới phá hư. Nghĩ
tới đây, cô câu dẫn càng ngày càng kịch liệt, định cởi luôn cả áo lót quần
lót.
Cố Thịnh gác điện thoại, liếc người phụ nữ trong ngực một cái, vốn
muốn đem cô ta đuổi đi, nhưng hiện tại cô ta lại có giá trị lợi dụng!
Đưa tay dò hướng sau lưng cô, cởi ra áo lót, ánh mắt rơi vào trên cửa,
người phụ nữ anh mong đợi đã lâu sẽ đẩy ra cánh cửa kia. . . . . .