Hôm nay, cô đã nghĩ đến rất nhiều biện pháp có thể nghĩ, cũng không
cảm thấy hiệu quả, bây giờ nghe Cố Thịnh nói suy tính, trong lòng của cô
nhất thời dâng lên hi vọng.
"Chỉ là. . . ." Cố Thịnh cắt đứt nụ cười của cô, trong lòng bởi vì nụ
cười của cô mà sinh ra một tia không vui, ở trong lòng cô, cha mẹ của cô
quan trọng vậy sao?
"Chỉ là cái gì? Bất luận anh nói điều kiện gì tôi đều sẽ đồng ý, chỉ cần
anh giúp Tả thị vượt qua cửa ải khó, đừng. . . ." Tả Tình Duyệt dừng một
chút, lấy dũng khí tiếp tục nói, "Đừng đè ép tập đoàn Tả thị là được."
"Hừ! Điều kiện gì cũng sẽ đồng ý, đây chính là cô nói đó!" Cố Thịnh
bị lời của cô nâng lên tức giận, chèn ép Tả thị? Anh chẳng những có lòng
chèn ép Tả thị, anh còn muốn phá hủy tập đoàn Tả thị, thế nhưng so với
chuyện của Tiểu Ngữ, những chuyện này đều không đáng nói.
"Ừ." Thừa nhận tầm mắt sắc bén của Cố Thịnh, Tả Tình Duyệt đột
nhiên ngẩn ra, dự cảm xấu trong lòng càng thêm mãnh liệt.
"Tôi muốn cô ở với một người!"