Mặc dù anh hi vọng ở chung với Duyệt Duyệt, nhưng lại không hy
vọng dùng phương thức tổn thương Duyệt Duyệt.
"Em không biết giữa hai người có chuyện gì, chỉ là, em và Cố Thịnh
cũng là theo thoả thuận thôi." khóe miệng Tả Tình Duyệt nhếch lên sự
châm chọc. Cô thỏa hiệp, mặc cho Cố Thịnh nhục nhã, cũng chỉ vì giữ
được tập đoàn Tả thị, cô thật rất may mắn, Cận Hạo Nhiên là một chính
nhân quân tử.
Cận Hạo Nhiên bị nụ cười của cô làm đau nhói, trong lòng đột nhiên
căng thẳng, "Duyệt Duyệt, nếu như. . . . Nếu như anh muốn em đi theo anh,
em nguyện ý không?"
Anh có thể mang cô về Mỹ, thế lực của Cố Thịnh ở nơi này quả thật
rất lớn, nhưng nếu đến Mỹ thì khác. Toàn bộ gia nghiệp của Cận gia đều ở
Mỹ, mạng lưới liên lạc của anh cũng rất nhiều, chỉ cần tới Mỹ, cho dù là Cố
Thịnh cũng không thể làm gì được họ.
". . . . . ." Tả Tình Duyệt giật mình nhìn Cận Hạo Nhiên, cùng anh rời
đi?
Cô đi trót lọt sao? Lần trước trốn đi đã bị dạy dỗ một lần, cô không
phải có một mình, cô còn ba mẹ, còn có tập đoàn Tả thị, Cố Thịnh tùy thời
đều có thể lấy họ khai đao!
Trong phòng yên lặng, Cận Hạo Nhiên mong đợi nhìn Tả Tình Duyệt,
chờ đợi trả lời thuyết phục của cô.
Tiếng điện thoại vang lên phá vỡ sự trầm mặc, Tả Tình Duyệt mới vừa
tiếp điện thoại, đầu kia liền truyền đến thanh âm lạnh lùng của Cố Thịnh.
"Lập tức trở về nhà!"