qua một tia kinh ngạc, tối hôm qua anh không phải ở chung với người phụ
nữ khác sao? Sao lại xuất hiện ở nơi này? Anh trở về lúc nào?
Cô không có phát hiện, trong lòng mình đột nhiên sinh ra một tia cao
hứng.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, Cố Thịnh cũng nhíu nhíu mày, nhưng
một giây kế tiếp, lại khôi phục thành bộ dáng nghiêm túc, ánh mắt trở nên
lạnh như băng.
Nghĩ đến chuyện tối qua, anh cố ý ở chung với một người phụ nữ, cố ý
để người phụ nữ kia gọi điện thoại cho Tả Tình Duyệt, muốn xem phản ứng
kịch liệt của cô hoặc là vẻ mặt bi thương, nhưng. . . .
Cô gái đáng chết này lại nói cái gì?
Phiền toái người phụ nữ kia thay cô chăm sóc anh?
Anh còn không biết Tả Tình Duyệt rộng rãi thế!
Không đạt được mục đích của mình, Cố Thịnh tức giận trở về nhà,
phát hiện cửa phòng của cô khóa chặt, nhất thời tim của anh bị một loại
cảm giác kỳ quái bao phủ, muốn phát tiết ra ngoài, mấy lần dừng lại bước
chân trước cửa phòng Tả Tình Duyệt.
Anh biết, chỉ cần anh tiến vào, cô nhất định sẽ bị thương, bất kể là trên
tâm lý hay là thân thể. Anh không cách nào khống chế mình thô bạo với cô,
nhưng, khi đó anh lại do dự, trong lòng giống như có một thanh âm đang
nói cho anh biết, tạm thời đừng ép cô quá gấp, cô sẽ không chịu nổi!
Anh cư nhiên quan tâm tới cô!
"Chào, em đi làm bữa sáng!" Tả Tình Duyệt bị tầm mắt kinh người
của anh khóa chặt, trong khoảng thời gian ngắn cảm thấy mình tựa hồ ở