Thân hình cao lớn nhanh chóng tiến lên, dò hơi thở của cô, ngay cả
anh cũng không có chú ý tới, khi bản thân cảm nhận được hơi thở của cô,
trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm.
"Cô muốn chết sao? Không dễ dàng như vậy đâu!" Cố Thịnh ôm lấy
Tả Tình Duyệt, lao ra khỏi phòng tắm, dùng khăn lông tùy ý bao lấy vết
thương của cô, không để cho máu tiếp tục chảy ra ngoài.
Nhìn người phụ nữ nằm ở trên giường, Cố Thịnh tiện tay lấy điện
thoại di động ra, gọi đến một số, "Mang theo dụng cụ của anh, tôi lệnh cho
anh lập tức đến nhà tôi ngày!"
Nói xong liền cúp điện thoại, giọng nói bá đạo, như một vương giả
kiêu ngạo nhìn mọi người, khí thế khiếp người đó khiến người ở đầu điện
thoại kia không khỏi ngớ ngẩn. Tổng giám đốc đại nhân vĩ đại của mình bị
gì vậy? Giống như đã ăn trúng thuốc độc, không phải mới kết hôn sao? Giờ
này nên ngọt ngào ân ái với cô dâu dịu dàng động lòng người đó mới đúng
chứ! Chẳng lẽ là hai vợ chồng không hòa thuận?
Lắc đầu than thở, Sở Phàm mặc áo blouse trắng của bác sĩ bàn giao
công việc cho trợ thủ, ngay sau đó, thật nhanh chạy tới khu biệt thự sang
trọng nhất ở Thành phố A.
Cố Thịnh vỗ vỗ mặt của Tả Tình Duyệt, vẻ hung ác ngưng tụ trong
mắt tựa hồ có khí thế cắn nuốt người.
Lấy một tấm hình từ trong ngực ra, trong hình là một nam một nữ, hai
người đang ôm nhau, nụ cười trên mặt thật làm cho người ta yêu thích và
ngưỡng mộ, giống như thế gian vạn vật đều thất sắc. Vuốt ve gương mặt
người phụ nữ, trong mắt Cố Thịnh thoáng qua vẻ tối tăm, "Tả Tình Duyệt,
ba năm rồi, đã đến lúc cô phải trả nợ rồi!"
Cô còn chưa bỏ ra tất cả những điều nên bỏ, chết như vậy, thật uổng
phí cạm bẫy của anh!