"Anh dừng xe lại đi!" Tả Tình Duyệt càng lúc càng khó chịu, trong
lòng muốn ói, sắc mặt cũng bởi vì nỗ lực ẩn nhẫn mà trở nên tái nhợt.
Trong lúc cô cho là Cố Thịnh thế nào cũng sẽ không để ý cô, xe đột
nhiên dừng lại ở ven đường.
Tả Tình Duyệt trong lòng vui mừng, nhanh chóng mở cửa xe, xông ra
ngoài, gian nan nôn ra hết khó chịu trong người.
Cô nghĩ, lát nữa sẽ cố gắng giải thích, vô luận anh như thế nào, cô đều
muốn cố gắng giải tỏa hiểu lầm của anh, giữa bọn họ có quá nhiều trở ngại,
cô không muốn Kiều Nam trở thành tai họa ngầm lớn nhất giữa bọn họ.
Rốt cuộc cảm thấy dễ chịu hơn, Tả Tình Duyệt hít thở thật sâu một
cái, xoay người chuẩn bị lên xe, nhưng lúc cô đi tới bên cạnh xe, xe lại đột
nhiên như một trận gió vù đi mất . . . . .
"Cố Thịnh. . . . . ." Tả Tình Duyệt hướng về phía chiếc xe gào thét,
anh muốn làm gì? Ném cô ở chỗ này sao?
Nhìn hoàn cảnh chung quanh, bọn họ bất tri bất giác đã đi đến một nơi
hoang tàn vắng vẻ, nhìn xe biến mất ở trong tầm mắt của cô, Tả Tình Duyệt
trong lòng dần dần nổi lên từng trận thê lương. . . . . .