Cố Thịnh đi vào cửa hàng thời trang, bộ đồ vest mặc trên người anh
được cắt may sang trọng càng tôn lên thân thể tráng kiện, có vô số ánh mắt
dõi theo. Bỏ đi bộ mặt nghiêm túc, lạnh lùng thường ngày, khóe miệng Cố
Thịnh nâng lên ý cười, gương mặt tuấn tú hiện ra mấy phần nhu hòa.
"Cố tiên sinh, có thể giúp gì được cho ngài?" Cô phục vụ xinh đẹp tiến
đến, cô ta liếc mắt liền nhận ra người tới chính là Tổng giám đốc của Tập
đoàn Cố Thị Cố Thịnh.
Nghĩ vừa rồi mới thấy một mẩu tin tức, cô ta vốn tưởng vợ chồng Cố
Thịnh rất hạnh phúc, hóa ra cũng không phải vậy, nếu không, Cố phu nhân
sao lại cùng người đàn ông khác làm cái chuyện mang tiếng xấu ấy?
Nghĩ tới đây, trên mặt cô ta nụ cười càng thêm tươi tắn, nếu như vậy
chẳng phải cô ta sẽ có chút cơ hội hay sao? Cho dù không thể trở thành Cố
phu nhân, nhưng làm tình nhân của Cố Thịnh cũng tốt!
"Giúp tôi gói cái này lại!" Cố Thịnh nhìn thấy ưng ý một dây chuyền
kim cương, anh tin Duyệt Duyệt nhất định sẽ thích.
"Cố tiên sinh có ánh mắt thật tinh tường, đây chính là. . . . ." Cô ta lập
tức nịnh nọt, không biết sợi dây chuyền này Tổng giám đốc Cố định mua
tặng ai, trong lòng dâng lên sự ngưỡng mộ với người phụ nữ kia.
"Làm phiền cô nhanh một chút!" Cố Thịnh ngắt lời cô ta, trong đầu
anh đều là hình ảnh Tả Tình Duyệt, nghĩ đến đợi lát nữa là có thể nhìn thấy
cô, Cố Thịnh trong lòng trào dâng ấm áp, ước gì có thể sớm gặp cô, ôm cô
vào lòng, cảm thấy an tâm khi cô luôn ở bên.