ái như vậy, mới một lát không thấy, Cố phu nhân đã vội vã muốn gặp Cố
tiên sinh!
Tả Tình Duyệt không kịp nói tiếng cám ơn, không kịp chờ đợi chạy
tới phòng làm việc của bác sĩ Trần, cô khẩn cấp muốn nói cho anh biết sự
thật này. . .
. . . . .
Trong phòng làm việc.
Bác sĩ Trần tỉ mỉ nói cho Cố Thịnh tình trạng của đứa bé trong bụng
Tả Tình Duyệt, cảm thấy đột nhiên có một cơn lạnh vọt qua thân thể của
mình, anh theo bản năng nhìn về phía người đàn ông rất có khí phách trước
mắt, "Cố tiên sinh, xin hỏi có chỗ gì không đúng sao?"
Ý lạnh trong mắt Cố Thịnh càng ngày càng đậm, "Tình trạng hiện tại
của cô ấy, có thể bỏ đứa bé không?"
Cố Thịnh nắm chặt đôi tay, để cho thanh âm mình có vẻ bình tĩnh, dù
muốn giữ lại Tả Tình Duyệt, anh vẫn không cách nào tiếp nhận đứa bé này,
anh biết, ngày nào đứa bé còn tiếp tục tồn tại, ngày đó giữa bọn họ sẽ còn
có nhiều mâu thuẫn và chiến hỏa hơn.
Đây là điều anh không muốn nhìn thấy!
Nếu như có thể giải quyết xong tất cả ẩn hoạn lúc này, đó chính là
không gì có thể tốt hơn!
"Cái gì? Anh có thể lặp lại lần nữa không?" Bác sĩ Trần không thể
tưởng tượng nổi nhìn Cố Thịnh, hoài nghi lỗ tai của mình xuất hiện vấn đề,
Cố tiên sinh xem Cố phu nhân như bảo bối, thời gian này anh đều thấy rõ,
nhưng sao lại muốn bỏ đứa bé?