Giống như muốn chứng minh cái gì, Cố Thịnh ôm ngang người cô, đặt
lên giường, thân hình cao lớn đè lên, cuồng loạn hôn cổ của cô.
"Ưm. . . . . Thịnh. . . . .". Tả Tình Yên rên rỉ ra tiếng, anh giống như cô
nghĩ, ở trên giường, anh giống như một chúa tể, cảm thụ nụ hôn của anh, cô
lại say mê trong nụ hôn đó! Cô cảm thấy may mắn vì mình đã quyết định
đúng, dù sao, người đàn ông ưu tú như vậy cũng không dễ tìm!
Nhớ tới Tả Tình Duyệt, trong lòng cô hiện lên một tia khinh thường,
chỉ có người đàn bà ngu ngốc mới rời bỏ người đàn ông như vậy!
Quần áo lần lượt được cởi ra, Tả Tình Yên càn rỡ dụ hoặc người đàn
ông trước mắt, nhìn đỉnh đầu anh đang gặm cắn dưới hạ thể của mình, khóe
miệng Tả Tình Yên hiện lên một tia cười đắc ý, Tả Tình Duyệt không đủ
thủ đoạn, nhưng cô, Tả Tình Yên sẽ không như vậy, cô sẽ tận dụng mọi
phương pháp, vững vàng giữ lấy người đàn ông này, mà bước đầu tiên, sẽ
bắt đầu từ tối nay. . . . .
Nhưng đột nhiên, động tác của Cố Thịnh dừng lại, một giây kế tiếp
liền rời khỏi thân thể cô ta, lông mày Tả Tình Yên nhíu lại, "Thịnh, sao
vậy?"
Không phải đang tốt sao?
Hô hấp Cố Thịnh trở nên nặng nề, không biết vì sao, trước kia chỉ mới
nhìn thấy Duyệt Duyệt, anh liền hận không thể đưa cô lên giường, nhưng
vừa rồi, tại sao thân thể của cô không khơi dậy được dục vọng nơi anh?
"Thịnh, sao vậy? Chúng ta tiếp tục được không?". Ánh mắt Tả Tình
Yên lóe lên, anh phát hiện ra cái gì sao?
Cố Thịnh nhìn gương mặt này, trong mắt lộ ra một tia áy náy, anh đã
quyết định quyết tâm muốn cùng Duyệt Duyệt thay đổi hình thức chung