"Cô có bạn trai rồi sao?" Cậu học viên tỏ vẻ tiếc nuối, một người phụ
nữ xinh đẹp như vậy, cũng đã là hoa có chủ, xem ra cậu đã chậm một bước!
"Không, tôi không có bạn trai, tôi. . . . . ." Tả Tình Duyệt ánh mắt lóe
lên, đột nhiên dừng một chút, vén sợi tóc ở bên tai, tiếp tục mở miệng, "Tôi
đi đón là con trai mình!"
Nói xong, nụ cười trên mặt nở rộ, không để ý đến vẻ mặt kinh ngạc
cùng khiếp sợ của cậu học viên bên cạnh, Tả Tình Duyệt mang giày cao gót
xoay người rời đi, nghĩ đến bảo bối của cô, nụ cười càng thêm ngọt ngào.
Trên thực tế, cô không chỉ có một đứa con trai, còn có một con gái
nữa! Năm năm trước, cô đến nơi này, bắt đầu một cuộc đời mới, khoảng
thời gian đó tuy cực nhọc, nhưng chỉ cần xác định đứa con trong bụng khỏe
mạnh, cô dù cực khổ đến mấy cũng có thể chịu được, mà ông trời cũng còn
thương xót cô, cho cô một đôi trai gái đáng yêu!
"Mẹ. . . . . ." Thanh âm quen thuộc vang lên, hình dáng nho nhỏ đã
chạy tới ôm lấy chân cô.
Ngồi xổm người xuống, Tả Tình Duyệt có chút kinh ngạc đem cô gái
nhỏ kéo vào trong ngực, "Ninh Ninh, ai đưa con tới?"
Ninh Ninh không quên hôn cô một cái, chỉ chỉ sau lưng, "Mẹ, là chú
Kiều dẫn con tới!"
Tả Tình Duyệt theo hướng Ninh Ninh chỉ, vừa đúng nhìn thấy khuôn
mặt tươi cười dịu dàng, Kiều Nam trên tay đang dắt một cậu nhóc đứng
cách mẹ con các cô không xa.
Tả Tình Duyệt hướng anh gật đầu một cái, đem Ninh Ninh ôm ở trong
tay, đi về phía Kiều Nam, "Cám ơn anh!"