CẠM BẪY HÔN NHÂN- SỰ TRẢ THÙ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 857

Không biết vì sao, cô đột nhiên sinh ra cái ý nghĩ này, có một đứa

cháu như thế này, anh hai nói không chừng sẽ tốt lên!

Cảnh Hạo nhíu nhíu mày, cũng không có nghe theo lời của cô, Cố

Tâm Ngữ có chút mất mát, lúng túng cười cười, lôi kéo nó đi về phía xe
hơi.

Xe rất nhanh liền dừng lại trước biệt thự Cố gia, Cảnh Hạo nhìn tòa

biệt thự hào hoa này, trong lòng đột nhiên hiểu ra, "Chú ấy đang ở bên
trong sao?"

Cố Tâm Ngữ gật đầu một cái, "Cô dẫn con vào!"

Nói xong, kéo nó vào cửa. . . . . .

Trong đại sảnh, không có một bóng người, vừa vào đại sảnh, Cảnh

Hạo lại đột nhiên sinh ra một loại cảm giác kỳ quái, nhìn khắp đại sảnh
rộng lớn, chú có dáng dấp rất giống mình đó, đang ở đây sao? Giờ phút
này, nó có chút không kịp chờ đợi muốn gặp được chú ấy!

"Cậu chủ đâu?" Cố Tâm Ngữ gọi người giúp việc, hỏi "Cậu chủ mới

vừa truyền xong một chai dịch dinh dưỡng, đã đến phòng trẻ!"

Phòng trẻ, bình thường Cố Thịnh sẽ không cho phép người giúp việc

tiến vào, cho dù là quét dọn, cũng là Cố Tâm Ngữ rãnh rỗi tự mình đi sửa
sang một chút. Cố Tâm Ngữ đối với người giúp việc gật đầu một cái, ý bảo
cô đi xuống, tự mình kéo Cảnh Hạo đi lên lầu hai. Cửa phòng trẻ không có
khóa, xuyên qua khe hở, có thể nhìn thấy bóng dáng Cố Thịnh đang ngồi
trên xe lăn, ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu vào, làm cho anh càng thêm
tiêu điều.

Cảnh Hạo không chớp mắt nhìn bóng lưng người đàn ông phía trước,

giương mắt liếc nhìn Cố Tâm Ngữ, nhìn cô gật đầu một cái, ngay sau đó
từng bước từng bước hướng bóng dáng kia đi tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.