CẠM BẪY HỒNG NHAN - Trang 87

Mallet thở dài :

– Nhưng chúng ta vẫn chưa biết nó là ai.

Véro, trong lúc nhàn rỗi, đôi khi có đến quán Cupidon, một bầu rượu về

đêm tại đường Bout-Đu-Quai. Rèm của quán này lúc nào cũng được buông
xuống.

Ông chủ quán, người miền Nam, độ bốn mươi tuổi, có nước da sạm

nắng, lúc nào cũng nhiệt tình với những khách hàng nữ như Véro. Muốn
thu hút các khách nam, không gì bằng sự hiện diện của các phụ nữ khêu
gợi.

Véro ngổi tại quầy, trước mặt là một ly rượu, đương nhiên là miễn phí.

Cạnh bên nàng có ba người đàn ông xa lạ. ông chủ đang mở một nút chai
sâm banh với ánh mắt đầy ngụ ý. Nàng hiểu ngay. Hai mươi phần trăm cho
mỗi chai sâm banh được khui ra. Nàng nháy mắt ưng thuận.

Một khắc sau, cuộc đối thoại bắt đầu. Người đàn ông thứ nhất đề nghị

một cốc sâm banh. Cô nàng tóc nâu chỉ trích tính bủn xỉn của ông ta. Chạm
tự ái, người đó ,móc một xấp tiền ra rồi gọi nguyên cả chai. Chai thứ hai và
thứ ba nối tiếp nhau. Ba chai trong một giờ, Công việc thật tốt đẹp .Cốc của
Véro lưng phân nửa. Ả này không điên chút nào. Những người khách này
có vẻ đã thấm mệt. Họ định rút lui như vừa thất trận. Họ biến mất thì có
một người khách lạ khác thế chỗ. Người này đang độ tuổi ngoài ba mươi,
cao, mình xương, ánh mắt của một dã thú. Anh ta lại ngổi cạnh Véro, gọi
một ly uýt ky và trả tiền luôn.

Tên này có vẻ khó tiếp cận. Nàng đã liếc thấy xấp tiền mà anh ta móc ra.

Nàng chăm chú nhìn, không muốn vội vã. Thay đổi chiến thuật. Nàng làm
ra vẻ nghiêm trang, buộc tên kia phải chú ý.

– Anh mời em một ly được không ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.