CẤM CUNG DIỄM SỬ - Trang 205

Nha sĩ nhìn thái độ của công công như vậy biết là người thay răng

nhất định là một vương gia nào đó ở vương phủ, bèn nói:

- Được rồi, được rồi, xin công công bớt giận, đợi một lát rồi tôi

xin đi. Viên nha sĩ đành phải mang các đồ nghề làm răng bước theo
thái giám.

Nha sĩ nhìn thấy thái giám dẫn vào trong hoàng cung, trong lòng

rất sợ hãi, không đoán ra là phải làm răng cho ai, làm không tốt thì
sẽ mất đầu như chơi. Nha sĩ lưng vác nặng đồ nghề bước vào “mê
cung”, bước vào một cung điện lớn, rồi lại một cung điện lớn khác, đi
mãi mà chưa đến nơi, thật giống như đang trong mơ. Mọi người
vẫn nói thâm cung sâu như biển quả là không sai chút nào. Đi mãi
rồi họ cũng đến một cung điện rất lớn, viên thái giám dẫn nha sĩ
vào một căn phòng. Trong phòng có một người đàn ông khoảng ba
mươi tuổi, đầu đội một chiếc mũ nhỏ màu đen, trên mũ có gắn
một hòn ngọc đỏ, mặc một chiếc áo dài lụa đen, thắt một chiếc
dây lưng màu tím, chân đi đôi giày lụa, khuôn mặt buồn rầu đau
khổ đang ngồi trên chiếc giường đơn màu đỏ. Trên giường có đặt
một chiếc bàn nhỏ, trên chiếc bàn có một chén trà đang mở nắp
bốc hơi nghi ngút. Người kia đang ngồi bên phải chiếc bàn, viên
thái giám nói nhỏ với nha sĩ:

- Ngươi hãy xem răng cho Hoàng thượng đi.

Nha sĩ nghe xong mới biết người đó là đương kim Hoàng đế

Quang Tự, vội vàng quỳ xuống nói: “Nô tài tội đáng chết!” rồi
toàn thân run rẩy không biết nói thêm câu gì.

Quang Tự bảo:

- Đứng dậy đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.