CÁM ƠN ANH, KHIẾN EM YÊU BẮC KINH MÙA ĐÔNG NÀY! - Trang 303

khỏe. Nhưng không ngờ gặp phải căn bệnh SARS cho nên hoạt động của
ngân hàng tủy cũng trở lên vô ích.”

“Hoài Ninh anh ấy rất cố gắng để thực hiện công việc này, nhưng sức

khỏe của anh ấy ngày càng xấu đi, đã nhiều lần phát bệnh nặng. Chị sợ anh
ấy không ổn, nên gọi điện cho em, hy vọng em có thể khuyên anh ấy.
Nhưng giờ em đã có bạn trai rồi, cầu xin em có tác dụng gì đâu? Hơn nữa,
anh ấy không muốn cho em biết bệnh tình của anh ấy.”

Lâm Tiểu Niên nắm chặt tờ giấy ăn, không động đậy, giống như đang

mơ một giấc mơ dài.

Trên khuôn mặt Âu Dương Phi dường như vẫn đang cố gắng van nài:

“Lâm Tiểu Niên, em hãy đi thăm Hoài Ninh đi, chỉ có như thế anh ấy mới
vui vẻ trở lại, cho dù chị phải van xin em, chị cũng đồng ý.”

Xem ra trên thế giới này có rất nhiều người trở nên ngốc nghếch vì

tình yêu.

Lâm Tiểu Niên dường như đang ở trạng thái mơ mơ hồ hồ, cô không

dám thở, sợ có sự dao động, sẽ khiến giấc mơ biến mất, sau đó mọi thứ sẽ
không bao giờ trở lại.

Cô không tin Âu Dương Phi, trái tim cô dường như đang bị thôi miên.

Cô ấy đang bịa chuyện, chỉ là lừa lấy nước mắt của cô mà thôi.

Nhưng, trong đầu cô xuất hiện những kỷ niệm ngày thơ bé, tất cả

khiến cô không thể không tin.

“Kiều Hoài Ninh, anh thật ngốc!” Chỉ vì Lâm Tiểu Niên này sao? Chả

lẽ không phải là ngốc sao?

Âu Dương cũng thế, không phải càng ngốc sao? Trên thế giới này vì

có những kẻ ngốc như họ, mới có tình yêu làm cảm động lòng người như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.