CAM TÂM TÌNH NGUYỆN LÊN THUYỀN GIẶC - Trang 137

"Ngon không?" Anh liếm nước miếng bên khóe môi cô rồi lại tiếp tục

hôn cô triền miên. Bàn tay to lơ đãng ma sát hoa hạch, làm Ngôn Hâm phải
vặn vẹo eo chống cự.

"Ân Không... Không ngon... Quỷ đáng ghét..."

Quần áo Ngôn Hâm hỗn độn, giống như món ăn ngon nhất trần đời

nằm trên bàn làm việc, còn quần áo của Hà Nhất Triển vẫn hoàn hảo, chỉ có
mái tóc ngắn là bị cô vò rối tung, trông càng gợi cảm tùy tiện. Chỗ khóa
quần là một cây gậy tím đen giương cao, ẩm ướt, thỉnh thoảng còn giật giật
một cái.

Lúc này Ngôn Hâm đã phục hổi thần trí, bắt lấy cổ áo anh chửi ầm

lên: "Biến thái! Hạ lưu!"

Hà Nhất Triển bị mắng đến vui sướng, ngón tay cái khảy hoa hạch một

cái thật mạnh, bắt lấy cổ tay nhỏ xinh của cô. Nửa người dưới của cô tự
động dán lên dục vọng của anh, quy đầu to lớn từ từ đi vào miệng huyệt
nhỏ nhắn.

"Chờ một chút... anh cởi quần áo ra được không... Em muốn sờ..."

Hà Nhất Triển yêu vô cùng dáng vẻ chịu thua và giọng nói cố tình làm

nũng của Ngôn Hâm. Cô mở to mắt chờ anh đáp lại, còn anh chỉ cười nói:
"Cởi giúp anh." Nói xong anh an vị ngồi trên ghế da đen.

Anh không thèm che giấu dục vọng đang ngẩng cao đầu. Bộ vest đen

may thủ công làm anh trông càng đĩnh đạc, đôi chân dài mở rộng nhưng
không thô tục, ngược lại còn có mười phần ý vị đàn ông, vừa tục tằng lại
gợi cảm.

Thật sự quá đẹp trai. Ngôn Hâm nhìn không chớp mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.