CẨM Y XUÂN THU - Trang 95

- Chúng ta đã thương lượng rồi, các tỷ muội không có cha mẹ trước tiên

cứ đi theo chúng ta đã, chúng ta sẽ chăm sóc lẫn nhau.

Dương Ninh hơi cảm thấy vui mừng, nói khẽ:

- Sau khi ta đưa mọi người ra tiểu viện, mọi người đừng tập trung ở cùng

một chỗ, chia ra mấy nhóm rời đi, đông người dễ bị phát hiện, chỉ cần tìm
được cha mẹ ở trong thành rồi, lập tức đem chuyện đã xảy ra ở đây lan
truyền ra bên ngoài, đề phòng có người khác bị dụ dỗ mắc lừa.

Tiêu Dịch Thủy tuy rằng đã chết, nhưng Phùng Bộ Khoái vẫn còn sống,

không ai có thể bảo đảm Phùng Bộ Khoái sẽ thu tay lại như vậy.

- Tiểu ca ca, chúng tôi nên rời đi như thế nào?

Tú Nhi thấp giọng hỏi:

- Cửa lớn có người trông coi, chúng tôi không ra được.

Dương Ninh nói khẽ:

- Bây giờ nàng đi nói mọi người chuẩn bị đi, chúng ta sẽ rời đi ngay.

Lập tức không nói nhiều, hắn liền ra khỏi cửa, đi tới chuồng ngựa ở cửa

viện, cẩn thận quan sát một vòng, xác định bốn bề vắng lặng, rất nhanh liền
thấy một đám người đông nghịt nhẹ nhàng đi tới, Dương Ninh nhẹ giọng
hỏi:

- Đã đến đủ chưa?

- Đủ cả rồi!

Dương Ninh lúc này mới cầm đao, đi trước mở đường, các cô nương

giống như con rắn lớn đi theo phía sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.