CẨM Y XUÂN THU - Trang 98

thấy trước mắt hoa lên, lập tức ánh đao lóe lên, cổ họng liền đau đớn vô
cùng.

Dương Ninh một đao cắt đứt yết hầu của người đó, y đưa tay lên che yết

hầu, trong mắt tràn ngập sự kinh hãi, cổ họng phát ra tiếng “òm ọp òm ọp”,
cũng may đã không thể kêu lên, thân hình lắc lư một cái, sau đó cả đầu liền
ngã xuống đất.

Các cô nương đi theo sau Dương Ninh thấy cảnh này, đều sắc mặt trắng

bệch, che miệng lại, không dám phát ra một tiếng động.

Dương Ninh một đao chém chết người kia, gió đêm thổi qua, mới cảm

giác phía sau lưng toàn là mồ hôi, hít sâu một hơi, vứt đại đao trên mặt đất,
nắm lấy một chân của y, kéo qua vườn hoa phía sau.

Lúc này hắn đã xuống sức, thân thể của tên kia lại rất cường tráng, hơi

nặng nề. Tú Nhi thấy thế, liền chạy tiến lên, nắm lấy một chân kia của thi
thể, giúp Dương Ninh kéo ra một chỗ ở phía sau vườn hoa.

Dương Ninh lại nhặt đao lên, lại bước qua xách lấy cái bao mà mình vứt

lại, hướng về phía sau vẫy tay, dẫn các cô nương tiến thẳng vào đình Bát
Giác trong hậu viện. Di chuyển tới phía sau vườn hoa, Tú Nhi và vài cô
nương đi phía trước liền phát hiện ở chân tường có một lỗ thủng.

Các cô nương lập tức vừa mừng vừa sợ, không ai nghĩ tới ở đây lại có

một lối ra.

Dương Ninh dùng tay ra hiệu, ý bảo mọi người theo lỗ thủng đi ra ngoài.

Đối với các cô nương mà nói, khu nhà này cũng giống như địa ngục trần

gian, bây giờ có thể thoát khỏi chốn địa ngục trần gian này, đừng nói trước
mắt chỉ là một cái lỗ nhỏ có vẻ hơi bẩn thỉu, nếu là núi đao biển lửa, thì họ
cũng sẽ dốc hết sức một phen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.