CẬN KỀ TỔ ẤM - Trang 86

“Tôi đã gọi điện và đặt lịch khám cho cô ấy, nhưng bắt cô ấy đi lại là một

chuyện hoàn toàn khác. Chúng ta đều biết tôi không thể ép buộc cô ấy.”

“Mấy cậu nhóc thì thế nào?”
Del nhún vai. “Đi học về là chúng ngồi lì trên xô pha, ăn khoai tây chiên

với xốt salsa và xem ti vi. Bài tập về nhà thì chẳng chịu làm.”

“Chúng có đi học thật không đấy?”
“Tôi đang phụ trách đưa chúng đến trường, nhưng sau ba giờ chiều, tôi

chẳng biết có ai trông chừng chúng không nữa. Giải Little League sắp bắt
đầu rồi. Tôi phải đăng ký cho chúng và đưa chúng đi thi tuyển vào cuối
tuần tới.”

“Cậu nên huấn luyện chúng.”
Del mỉa mai trước lời gợi ý ấy. “Ừ, phải rồi, tôi mà mặc quần bóng chày

thì chắc sẽ đẹp mắt lắm.”

“Cậu từng chơi bóng chày rất giỏi mà. Có Chúa chứng giám, cậu giỏi

hơn hẳn mấy ông bố hai mươi mấy tuổi đầu, những kẻ nghĩ rằng cậu con
trai chín tuổi của họ được sinh ra là để dành cho những giải đấu lớn.”

Del từng là một cầu thủ giỏi, một cầu thủ bắt bóng với cánh tay giống

như khẩu súng trường, nhưng anh sẽ chẳng bao giờ có đứa con trai nào để
huấn luyện cả. “Tôi đang bận tối mắt tối mũi rồi.” Anh nhấp ngụm cà phê
đắng chát. “Tôi đang tính chuyển đến sống với em gái tôi và bọn trẻ. Tôi có
thể tiếp tục ngủ trên xô pha.”

“Cậu ngủ trên xô pha á? Chuyện đó còn nực cười hơn cả chuyện cậu mặc

quần của cầu thủ bóng chày đấy.”

“Chỉ vài tuần thôi. Cho đến khi nào em gái tôi bình tâm trở lại.”
“Sao cậu không xin nghỉ phép một thời gian, Del? Cậu đang kiệt sức đấy.

Hãy đưa em gái cậu đến gặp bác sĩ tâm lý và giải quyết mọi chuyện ổn
thỏa. Tôi sẽ lo liệu vụ này.”

Del đứng dậy. “Chỉ khi làm việc, tâm trạng tôi mới tốt đẹp được, anh biết

điều đó mà. Tôi phải làm gì đó, nếu không tôi sẽ phát điên lên mất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.