CẦN THƠ XƯA VÀ NAY - Trang 239

Trăm bóng sao cài đang ngả nghiêng

Bình Minh :
Trưa nắng em về sông Bassac
Hồi chuông chiêu niệm tuổi bình minh
Nhớ nhau qua giáo đường năm ngoái,
Quạnh vắng rồi em – đứng một mình

Cái Răng :
Và Cái Răng trời lên dáng xưa,
Lời Trung Hoa vọng buổi giao mùa
Thương em áo trắng buồn đơn chiếc,
Hai đứa xa từ trong giấc mơ.

(« Cần Thơ » của Trúc Khanh)

Dạo gót ở nhiều nơi, quay về tỉnh lỵ. Xa trông kìa ai đứng ngóng đò

nơi bến vắng. Tâm sự ai man mác khi đò đã ra khơi mà mình lỡ chuyến.
Bâng khuâng chạnh cảm, nữ sĩ Kiều Diễm Phương nói lên tâm sự của người
băn khoăn nghĩ ngợi chuyện ngày mai :

Tây Đô sóng nước lặng lờ trôi
Một chiếc đò con tách bến rồi
Thấp thoáng bên kia người vẫy gọi
Lạnh lùng đò vẫn lướt ra khơi.
Đôi mắt trông theo vời vợi buồn
Cúi đầu lặng bước bóng chiều buông
Đò đời lỡ chuyến thôi đành vậy
Chẳng biết đò duyên có lỡ không ?
(« Lỡ chuyến đò » của Kiều Diễm Phương)

Nhưng đò đời lỡ chuyến phải tạm dừng chân, dù đường chiều phố vắng

lộng gió đìu hiu, du khách ơi, nét đẹp Tây Đô hay bất cứ đâu đâu trên cõi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.