CẦN THƠ XƯA VÀ NAY - Trang 250

TRÊN ĐƯỜNG PHỤC HƯNG KIẾN THIẾT

BẾN LÊ LỢI NGÀY XƯA

Một nhà văn đã viết : « Bạn có về Cần Thơ nhớ ghé thăm cảnh đẹp Tây

Đô, một thành phố giàu sang xinh đẹp, nằm cạnh dòng sông Hậu dịu hiền...
» Tây Đô đẹp. Những nét đẹp muôn đời phát huy trình độ dân tộc nơi đây
càng ngày càng vượt tiến. Mỗi lần đặt chân qua đây là du khách không bỏ
lỡ cơ hội dạo bến Ninh Kiều. Không một du khách nào là chẳng nghe nói
đến bến Ninh Kiều của Cần Thơ.

Bờ sông Cần Thơ khi xưa vẫn thường dập dìu khách lãng du. Những

đêm trăng, trên sông vang ngân tiếng hò đối đáp của khách thương hồ, tiếng
đàn hát của khách cầm ca. Do đó, tương truyền khi chúa Nguyễn Ánh náu
mình ở Cần Thơ, đặt tên cho con sông là « Cầm Thi Giang » nghĩa là con
sông của thi ca đàn hát. Lâu ngày gọi trại đi, hai chữ « Cầm Thi » biến
thành « Cần Thơ ».

Lúc bấy giờ bến sông Cần Thơ vẫn chưa được tay người tô điểm.

Những hàng cây dương, cây sao đua nhau soi bóng dưới lòng sông gợi cảnh
hữu tình đầy thơ mộng.

Mỗi buổi chiều về, các cụ bô lão đầu chít khăn điều, tay chống gậy ung

dung chậm rãi nhẹ bước tiến theo bờ sông ngắm cảnh. Các cô thôn nữ ngây
thơ duyên dáng, mặc áo trắng quần lãnh đen, bới tóc thả vòng bánh lái cũng
góp mặt nơi đây. Cảnh trí hữu tình quyến rũ biết bao thi nhân mặc khách
nói lên của thuở thanh bình.

Chiều lộng gió, từng đàn cò trắng chiu chít kêu vang tụ họp chập chờn

đáp xuống trên những ngọn cây ngập trắng.

Vầng dương vừa khuất bóng. Cảnh hoàng hôn buông xuống khắp cả

núi sông, gợi bao tâm tình kỷ niệm, hồi tưởng qua những mẩu chuyện xa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.