CẦN THƠ XƯA VÀ NAY - Trang 248

Chỉ còn lại vài hàng cây « sâu đũa »
Thoáng mắt đưa : gió vàng lay ngọn lúa
Chạnh nhớ câu : « Sắc Sắc tức Không Không »
Sao thế nhân mê mải chốn bụi hồng ?
Rồi kết cuộc : « Vạn ban đô thị giả ! »
Tuy chẳng phải : « Nương dâu thành biển cả »
Song cũng là : « Tịnh xá hóa đường đi ! »
Cảnh đã thay, đã đổi, đã biến đi !
Còn tâm đạo, đạo tâm ra sao nhỉ ?
Nhân, dừng gót muôn phương, nơi tỉnh lỵ
Dệt vần thơ, kỷ niệm đến Cần Thơ
Vì kiếp tằm đến thác vẫn vương tơ
Để đền trả nợ dâu cho nhân thế
(Pháp sư Giác Huệ)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.