CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 120

Laphông khó biện bác điều này. Hiệp ước quy định mỗi Lãnh sự quán

chỉ được 100 lính bảo vệ, nhưng thực tế đông hơn nhiều. Đó là chưa kể một
số võ quan mặc thường phục trong Lãnh sự quán và sở Thương chính. Khi
cần họ sẽ nhanh chóng trở thành những viên chỉ huy lính người bản xứ.
Quân Pháp ở bên Lãnh sự quán không chỉ để giữ an ninh, mà còn để tăng
uy lực trước các nhà chức trách nước Nam; để khích lệ những người Nam
cộng tác công khai hoặc bí mật với Pháp... Laphông lặng lẽ hồi lâu rồi bật
lửa hút thuốc. Sau khói thuốc mờ ảo, ông bỗng tìm được điều biện bạch:

Truyện được dịch. .tại iREAD.vn..

- Phải nói rằng triều đình của ngài có những việc khiến chúng tôi quan

tâm. Trong khi hiệp ước đã ghi: "Nhà vua nước Nam độc lập đối với các
cường quốc", các ông vẫn cho sứ thần cống nạp nhà Thanh, khiến họ tuyên
bố không công nhận hiệp ước 1874 - Giáp Tuất. Quân lính của họ vẫn qua
lại vùng thượng du Bắc Kỳ với danh nghĩa giúp các ngài tiễu phỉ, nhưng có
kẻ đã lẻn vào Hà Nội do thám tình hình. Quân Cờ Đen vẫn gây khó cho sự
thông thương của Pháp với miền Nam Trung Hoa; họ còn cho người vào
gây gổ với viên Lãnh sự Pháp ở Hà Nội... Các ngài cũng đã thấy rõ các việc
ấy. Không cần giải thích vì sao chúng tôi phải giữ số quân như hiện nay bên
các Lãnh sự quán.

Thấy vị đại diện nước Nam bưng nước uống với vẻ thụ động, Laphông

tiếp tục tiến công:

- Hơn nữa, các ngài đã không tự bảo vệ được nhiều vùng đất ở Bắc

Kỳ. Vùng ven biển và cả vùng trung châu đều có phản loạn, chúng tôi phải
giúp các ngài trấn áp. Tôi còn giữ được tờ trình của Lãnh sự Pháp ở Hải
Phòng, về việc nhà chức trách Bắc Kỳ nhờ phái tàu chiến Đicuađích đến
sông Trà Lý, và tàu La Hanlơbácđơ đến sông Nhị để tuần tiễu thị uy. Trong
tình hình ấy, sự gia tăng bảo vệ các Lãnh sự quán của chúng tôi là điều cần
thiết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.