CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 147

- Ở Bắc Kỳ không một lực lượng nào đủ sức chống lại chúng ta, trừ

quân Cờ Đen. Ông có thể đánh một trận táo bạo để tỏ thế mạnh, rồi kết hợp
với thương thuyết để đạt ý định của ta. Người Nam đã quen với cách vừa
đánh, vừa bàn của chúng ta. Làm như thế sẽ không đẩy họ vào chân tường;
không khiến cho hai phe chủ hòa và trung gian ở triều đình tuyệt vọng, đến
mức phải nhập cục với phe chủ chiến để phản kích chúng ta. Làm như thế
sẽ khiến nhà Thanh không có cớ đem quân vào can thiệp theo cam kết lâu
nay giữa họ và nước Nam.

Truyện được dịch trực tiếp t.ại iREAD...

Rivie nhận rằng chiến thuật nửa cứng nửa mềm của Đờ Vile là hay,

nhưng vẫn băn khoăn:

- Nhà Thanh tuyên bố không công nhận hiệp ước 1874 và coi Bắc Kỳ

là đất phên dậu của họ. Đặt Bắc Kỳ dưới quyền kiểm soát của chúng ta, nhà
Thanh sẽ phản ứng. Ta phải đối phó thế nào?

Đã tính toán các khả năng gây trở ngại từ phía nhà Thanh, Đờ Vile

nói:

- Với nhà Thanh, chúng ta cũng có hai cách: thương lượng và dùng vũ

lực. Trong khi hành động mạnh ở Bắc Kỳ, Đại sứ của ta ở Thiên Tân sẽ
thương lượng với nhà Thanh. Có thể tạm thời chia sẻ quyền lợi với Thanh ở
Bắc Kỳ để kiềm chế phản ứng của họ. Mặt khác, có thể dùng vũ lực khi
quân Thanh kéo sang Bắc Kỳ. Hạm đội của chúng ta đang có mặt tại ven
biển Nam Trung Hoa, nó có thể nổ súng để phối hợp với hành động ở Bắc
Kỳ. Mặt khác, nếu chúng ta chỉ uy hiếp mà quan quân Bắc Kỳ đã sợ, thì
không cần phải nổ súng.Không nổ súng thì quân Thanh không có cớ để can
thiệp. Hoặc có nổ súng thì Thanh cũng không phản ứng được, vì Pháp
không tuyên chiến với nước Nam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.