CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 530

Đại diện Cơ mật nói:

- Xem ý nhà vua (Đồng Khánh) những năm qua vẫn nhớ người em của

mình trốn chạy. Xin cho đưa về kinh, rồi khu xử thế nào sẽ tâu nhà vua cho
chu đáo.

Râyna xua tay:

- Không nên để chậm. Khi Hàm Nghi đến cửa Thuận An, cho vài vị

quan Nam cùng tôi đến thăm ông ta rồi đưa đi luôn. Việc này không những
do ý tôi mà Chính phủ Pháp cũng định thế - Râyna giải thích - Hàm Nghi
đi, một mặt để ông ta tĩnh dưỡng, một mặt để những kẻ ngưỡng mộ ông ta
hết hy vọng. Quân Pháp thu được ấn vàng và gươm báu của Hàm Nghi, sẽ
giao lại Nam triều khi thích hợp.

Quan viện Cơ mật nghe Râyna có ý quyết đoán, vội về tâu với Đồng

Khánh. Vua nói: "Qua ý quan Pháp, ta xét tình thì đáng thương, nhưng xét
lý ắt phải như thế!". Rồi vua sai quan Cơ mật là Đoàn Văn Bình cùng hai
người biết mặt Hàm Nghi ra cửa Thuận An, cùng quan Pháp xác nhận và
thăm hỏi.

Hàm Nghi bị đưa từ đồn Thuận Bái ra cửa sông Gianh, đáp tàu thủy về

cửa Thuận An. Ở dưới tàu, trong phòng tiếp khách có Râyna và Đoàn Văn
Bình, mấy người thông ngôn và nhận diện. Họ chờ gặp ông vua thất thế
mười bảy tuổi đã hơn ba năm bỏ ngôi lên ở rừng.

Tr.uyện được dịch trực. tiếp tại iR.EAD.

Hàm Nghi từ buồng trong ra, vẻ bình thản hiện trên đôi mắt nhìn

thẳng, không để ý tới mọi người, mọi cảnh chung quanh. Khi một ký giả
Pháp đặt máy chụp ảnh hướng về ông, ông lặng thinh xem họ làm việc,
không cần biết có quan Khâm sứ Pháp cao to nổi bật đang ngồi ở ghế chính
trong phòng. Đôi mắt ông linh lợi nhưng có quầng thâm do mất ngủ. Da
ông xanh xao, ghẻ lở ngứa ngáy, chốc chốc ông lại phải gãi. Râyna cho đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.