CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 835

này làm tỉnh trưởng, người kia làm đại thần, để được ủng hộ nhiều hơn. Có
người sang Nhật gặp ông ấy, lạy tới năm lạy theo lễ quân thần...

Bội Châu thấy Ngọc nói đúng. Ông chậc lưỡi giải thích:

- Sự thực là thế. Nhưng sĩ dân nước mình xem ra còn muốn có người

dòng dõi vua chúa cầm cờ phục quốc. Hàng nghìn năm người ta quen nghĩ
là "nước phải có vua", chứ chưa nghĩ nước có Tổng thống. Tục ngữ nói
"Nước có vua, chùa có bụt". Đưa Cường Để ra cầm cờ Hội là vì vậy... Thực
tế cho thấy ông ấy có sức quy tụ sự ủng hộ ở Nam Kỳ. Phía Trung Kỳ, Bắc
Kỳ ít hơn, nhưng vẫn cần.

Ngọc lựa lúc Châu ho, nói xen:

- Nhưng vừa đây, Hội Quang Phục vẫn đưa ông ấy lên làm Hội trưởng

là quá ư chiếu cố. Tôi tán thành các ông Trọng Mậu, Lập Nham muốn gạt
luôn Cường Để ra bên cạnh. Nhưng có mấy ý kiến muốn dung hòa để đoàn
kết, trong đó có ý kiến thầy, nên anh em đành theo. Song phải nói chính xác
rằng: Ngọn cờ Quang Phục là nằm trong tay thầy, không phải trong tay ông
ấy. Ông ấy chỉ là con rối. Người giật dây điều khiển là Sào Nam Tử, một
người nhất hô bách nặc, biến không thành khó, biến thiểu thành đa...

Bội Châu liền xua xua tay, ra ý bảo thôi. Ông tự rót thêm nuớc sôi vào

ấm, trao Ngọc một chén, để xúy xóa câu chuyện vừa nói. Rồi ông hỏi
Ngọc:

- Mấy hôm nay có tin gì về cánh Viên Thế Khải không?

Ngọc hiểu tin đó quan trọng, Châu cần biết, liền nói tóm tắt: - Viên

không vừa lòng với việc Tôn Văn nhường ghế Tổng thống. Y đang quy tụ
lực lượng của nhiều bọn quân phiệt các tỉnh, nhằm đánh bại quân cách
mạng, để rồi xưng "Hoàng đế". Tin chưa rõ rệt, y có thể bắt tay cả Đức,
Anh, Pháp để thêm mạnh, nhằm tiêu diệt Đảng của Tôn Văn... - Ngưng một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.