CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 4

QUỲNH DAO

Cánh Chim Bạt Gió

Chương 1

Dì Hoa vốn là người của tín đồ thần sòng bạc. Đã bao nhiêu lần tôi chứng
kiến dì Hoa ôm hàng núi đồ ăn về nhà, nhảy nhót như kẻ khùng điên, dì nói
với tôi rất ngọt ngào, đó là những lúc dì Hoa được bạc. Còn khi thua thì vào
bàn dì đã nói:
- Phương Kỳ ơi! Con đi học về nhớ ghé qua nhà bà Phí mượn đỡ 5000 cho
dì gỡ nghe! Mấy hôm nay xui xẻo quá!
Bộ mặt phì nộn của bà Phí lập tức nổi bật trong óc tôi với giọng nói xóc óc:
- Phương Kỳ! Tôi có phải là con tằm đâu mà dì cô định rút ruột tôi mãi thế!
Đồng thời cạnh đó là nét mặt xấc láo của gã con trai nhà họ Phí, một kẻ hay
chận đầu tôi nhiều lần ở trường, lần trước hắn đã xía vào bảo:
- Phương Kỳ! Cần tiền không? Cười với tôi một cái đi, tôi sẽ cho nhiều
tiền.
Bây giờ còn vác mặt đến đó xin xỏ nữa ư? Tôi lắc đầu:
- Con không đi đâu!
Dì Hoa lại hiểu lầm:
- Từ trường đến nhà dì Phí có bao xa mà con làm biếng!
- Không phải con làm biếng mà con không muốn, đi đến đó chỉ để bị làm
nhục thôi.
Dì Hoa vỗ bàn một cái làm chén đũa trên bàn muốn nhảy lên:
- Thế là sao? Nhục cái gì? Mày định chửi xéo tao chứ gì? Không mượn thì
lấy đâu mà gỡ? Tiền cổ phần trong hãng đã tới kỳ chia lãi đâu?
Tôi cúi đầu gầm mặt không nhìn dì:
- Dì đi mà mượn lấy đi!
- Mày bảo tao đi mượn sao? Coi sao được mày.
- Con đã nói không đi là không đi!
Thế là dì Hoa nổi cơn tam bành:
- Mười năm nay ai đã nuôi mày hở Kỳ? Cha mày hay tao? Cho đi học tử tế
không biết ơn lại còn cãi lời, mày ỷ có cha mày về đây rồi cãi lời tao phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.