CÁNH CỬA - Trang 11

Tôi chợt hiếu ra nơi cần đến mà anh ta nói tới không nơi đâu khác mà

chính là đây.

Chúng tôi vẫn đang tiến về phía trước.

1

Màn đêm lặng lẽ đổ dần lên thành phố.

Nhà cửa mọc san sát, phố xá đan ngang dọc, những ngọn đèn của nhân

gian sáng lốm đốm tựa sao trời. Làn mưa buốt rì rào sa xuống khiến cho
ánh đèn càng hồng, men rượu càng nồng. Phía xa xạ, bóng núi cao vút in
lên nền trời những khoảng nhấp nhô đen kịt.

Thành phố này mang tên Tây Kinh. Thật ra đó chính là thành phố hằng

quen thuộc của bạn, chẳng qua tôi chỉ tạm đổi cho nó một cái tên khác mà
thôi.

Trên con đường tĩnh mịch, có một quán rượu giờ này vẫn còn mở cửa.

Dọc con phố hầu hết là những cửa hàng buôn bán thư họa, tất cả đều đã say
ngủ từ lâu, duy chỉ còn ánh sáng tờ mờ đến từ chiếc đèn lồng đỏ của quán
rượu hiu hắt cô quạnh giữa trời đêm.

Bên trong quán, một hôn lễ nho nhỏ đang được cử hành.

Hai bức màn tím buông rủ trên bục sân khấu nhỏ nhắn đang khép im lìm

tựa như một cánh cửa bị khóa chặt. Trên bức màn có treo một tấm phú:

“Mừng lễ thành hôn

Tát Nhĩ Hạnh – Cố Phán Phán”

Chú rể đang đội mưa đi đón cô dâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.