CÁNH CỬA - Trang 286

Có thể, gã đang ngồi trên chiếc máy bay băng qua Thái Bình Dương.

Khi gã vừa quay lại từ nhà vệ sinh, máy bay đột nhiên nghiêng cánh và bất
chợt lao thẳng xuống đại hải mênh mông không biết đâu là bờ…

Có thể, người bảo mẫu đẩy xe nôi hay đứa trẻ song sinh hôm nào lại

xuất hiện, một trong hai đứa vẫn đang khóc, đứa còn lại bò ra khỏi xe nôi,
vừa cười nghềnh nghệch vừa bò tới chỗ gã…

Có thể, gã lạc lối giữa một vườn cây trái rộng mênh mang không biết

đâu là lối ra, xen giữa những kẽ lá là những trái táo nửa đỏ nửa xanh. Gã đi
một hồi và chợt dừng bước. Dưới ánh trăng mờ mờ, gã nheo mắt nhìn lên
tán cây, những đốm xanh đỏ chi chít kia không phải quả, mà là những Cố
Phán Phán thu nhỏ! Màu đỏ là màu áo phông, màu xanh là màu quần bò.
Hằng hà sa số những Cố Phán Phán đang treo chi chít bất động trên cành
cao, chăm chăm nhìn gã từ khắp tứ phía…

Có thể, bạn sẽ chẳng buồn đoán.

Nhắc đến mẩu tin nhắn, chắc bạn cho rằng đây chỉ là một màn kịch chơi

khăm và sẽ không bao giờ có chuyện gì đó xảy ra.

Vậy tôi xin tiết lộ trước cho bạn, ngay khi gã nhà văn bước tới bước đó,

đúng là có chuyện xảy ra thật.

Thật đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.