Này tỳ nữ vừa lui, Trương Khởi liền vội vàng tiến lên đóng cửa phòng
lại. Đem tờ giấy kia nhìn lại một lần nữa liền ném vào trong chậu than.
Nhìn tờ giấy kia biến thành tro bụi, Trương Khởi đột nhiên thở dài.
Nàng đã sớm biết, Tiêu Mạc sẽ chuẩn bị thay nàng , quả thật là như thế.
Chỉ là Tiêu Mạc người này, nhất định phải đề phòng.
Nghĩ tới đây, Trương Khởi ổn định thần trí.
Đang lúc ấy thì, ngoài cửa truyền đến tiếng kêu của A Lục: "Cái gì?
Ngươi nói cái gì?" Trong tiếng kêu đầy vẻ hốt hoảng , nàng vội vàng vọt tới
trên bậc thang, nói vào bên trong: "A Khởi, A Khởi, không xong, không
xong."
Trong giọng nói còn mang theo cả tiếng khóc.
Trương Khởi mở cửa phòng ra.
Ngoài cửa A Lục, giận đến khuôn mặt đỏ bừng, nàng ta vừa nhìn thấy
Trương Khởi, liền xông lên nắm tay của nàng, vội vàng nói: "A Khởi, mới
vừa rồi ta nghe một tỳ nữ nói, Thái hậu chỉ hôn cho Cao Trường Cung rồi,
hắn sẽ phải cưới chính thê, các nàng ấy còn nói, Cao Trường Cung đã sớm
biết chuyện này, đổi mới trong vương phủ, chính là vì nghênh đón vương
phi nên mới chuẩn bị."
Nàng ta lại buồn bã nói: "Không trách được đuổi ngươi đến Nam Viện ở,
thì ra là hắn muốn lập gia đình rồi."
Nói tới chỗ này, A Lục quả thực là đang cắn răng nghiến lợi.
Nói được một lúc, A Lục nhìn thấy Trương Khởi cúi đầu, bất động
không nói, không khỏi hốt hoảng kêu lên: "A Khởi, A Khởi, ngươi đừng
lo?"