CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1253

như vậy, sao lại chịu chết?" Âm thanh của hắn rất dịu dàng rất dịu dàng,
quả thực là nỉ non, hợp với hai thi thể thiêu cháy trong phòng, thật làm cho
người ta rợn cả tóc gáy.

Lan Lăng Vương bước nhanh đến phía trước, mạnh mẽ vén tấm vải trắng

đắp trên thi thể luôn.

Thi thể đã cháy sạch không còn hình dạng rồi, chỉ có thể loáng thoáng

nhìn ra là hai thi thể nữ. Trong đó có một thi thể nhỏ nhắn, dung nhan tứ
chi bị thiêu hủy y hệt than củi, sao có thể nhìn ra cái gì?

Lan Lăng Vương kinh ngạc nhìn nhìn thi thể nữ kia, khẽ mỉm cười, nhỏ

giọng nỉ non nói: "Nàng rất thích đẹp, sao có thể bị chết xấu như vậy? A
Khởi, nàng nói đúng không?"

Nói tới đây, hắn lảo đảo xoay người, lảo đảo chạy ra.

Đi tới trước mặt thủ lĩnh hộ vệ, hắn đột nhiên níu lấy vạt áo của hắn ta:

"Đó không phải là A Khởi, ta biết rõ không phải nàng." Không đợi thủ lĩnh
hộ vệ kia phản bác, hắn lại mất tất cả hơi sức, lui về phía sau một bước.

Ngẩng đầu lên, ánh mắt vô hồn nhìn thủ lĩnh hộ vệ kia, hắn tối nghĩa nói:

"Nói việc đã qua một lần." Đó không phải là A Khởi, đó tuyệt đối không
phải là A Khởi, hắn biết.

"Hôm đó sau hoàng hôn, cơ liền vào kim ốc, đầu tiên là ôm hầu gái A

Lục không nhúc nhích, sau lại mơ hồ nghe được nàng ấy đang khóc sụt sùi.
Lúc ấy, chúng ta đều canh ở ngoài cửa. Đến khuya, chúng ta phân tán ra,
chúng tỳ nữ cũng vào phòng bên ngủ. . . . Cho đến vào lúc canh ba, một tỳ
nữ thức tỉnh, mới phát hiện kim ốc đã bốc cháy, lúc ấy thế lửa quá gấp, bọn
ta cứu không được."

Thấy ánh mắt Lan Lăng Vương trống rỗng nhìn phía sau mình, không

mở miệng hỏi thăm, cũng không hỏi tới, thủ lĩnh hộ vệ kia nuốt nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.