CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1281

Nghe những lời kia của Trương Khởi, Tô Uy trong trẻo nói: "Ta sẽ giúp

ngươi"

Khoảng cách gần như vậy nên dễ dàng ngửi thấy hương thơm trên người

nàng đang lan tỏa, khuôn mặt tuấn tú của người thiếu niên chợt hồng tực
lên, trong mắt không giấu được vui sướng: "A Khởi, ngươi không cần sợ,
tất cả đều giao cho ta an bài."

Hắn dứt khoát nói: "Phủ đệ ngươi ở bây giờ là do Tiêu Mạc cung cấp,

trong phủ cũng đều là người của Tiêu Mạc? Không cần gấp gáp, hiện tại
bệnh tình Cao Diễn đang nguy kịch, hắn căn bản sẽ không có tâm tư chiếu
cố đến nơi này."

Trương Khởi ngồi ở trên sàng tháp, mặc dù cố gắng dấu đi vẻ thùy mị

vốn có, nhưng nàng nhìn hắn như vậy, mềm mại như không có xương, dáng
vẻ mềm mại thuận theo, làn thu thủy khẽ lưu động, để cho hắn phải tổn hao
khí lực thật lớn, mới có thể khống chế bản thân không ôm nàng vào trong
ngực, vỗ về an ủi.

Nghe Tô Uy nói vậy, Trương Khởi cúi đầu xuống.

Môi của nàng đang dần dần cắn chặt.

Kế hoạch đã đi đến bước thứ tư, cũng chính là một bước cuối cùng, khó

khăn nhất, cần đến vận may nhất....... Chẳng lẽ đây cũng là vận khí của
nàng?

Thôi thôi, đã tới tình trạng này, nàng còn sợ hãi cái gì? Chỉ cần có thể rời

khỏi đất Tề, có thể vĩnh viễn vĩnh viễn rời khỏi đất Tề, cũng không còn
phải nhìn thấy người kia, không bao giờ nghe đến những tin tức có liên
quan đến hắn nữa, là đủ rồi.

Vì vậy, Trương Khởi mềm nhẹ đáp: "Ngũ lang......."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.