CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1305

Điểm này, Tô Uy biết, Trương Khởi cũng biết.

Thấy Trương Khởi không lui về phía sau nữa, mà ngẩng đầu giương mắt

nhìn mình, Tô Uy thẳng lưng, tư thái ưu nhã khí phái nhìn nàng mỉm cười
nói: "Gia phụ ta là trọng thần của Tây Nguỵ. Khi ta còn bé lại thường mải
chơi không nghe lời ông, những thành trấn chung quanh Tấn Dương đều có
người quen. Nói thật thì Cao Trường Cung cũng không phải là cường hào
ác bá."

Chống lại Trương Khởi, hắn trừng mắt nhìn. Nghịch ngợm nói: "Ta mới

vừa rồi đã thỉnh cầu các bằng hữu của ta hỗ trợ. Những ngày kế tiếp, thành
trì chung quanh đây , cứ cách chừng mười ngày, sẽ gặp mơ hồ xuất hiện
hành tung của một đại mỹ nhân ... ... Nàng sẽ giúp chúng ta thu hút những
đứa trẻ lang thang cùng những tên ăn xin kia." Như vậy trong trời đông
lạnh giá, những người đó đi đến chỗ đó, có muốn rời khỏi, cũng không dễ
dàng như bình thường.

Nghe đến đó, Trương Khởi liền mỉm cười, trong lúc Tô Uy si ngốc đưa

mắt nhìn thì sóng mắt nàng liền lưu chuyển: "Này, hắn thưởng những 200
Kim, người trong viện này, sẽ không nói ra chứ?"

"Bọn họ đều là người ở bên cạnh ta nhiều năm, trải qua vô số chuyện,

đồng sinh cộng tử, nên trung trinh lắm. A Khởi cứ yên tâm đi."

"Vâng, ta biết."

Tuyết rơi dày liên tục trong nhiều ngày, năm công nguyên 561 liền cứ thế

trôi qua.

Theo tiết lập xuân tiết, bầu trời lập tức trong xanh hơn. Tới tháng giêng

thì thời tiết đã tốt hơn trước nhiều, giữa ngã tư đường hơn phân nửa tuyết
đọng đã tan chảy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.